MẬT MÃ VĂN HÓA - Trang 186

kẻ nổi loạn khi ông ta dẫn đầu cuộc tấn công. Trong những Tổng thống
thành công nhất của thế kỷ XX có một số người có tính cách nổi loạn mãnh
liệt. Bill Clinton là một chính khách không chuyên và có khuynh hướng vị
thành niên rõ rệt. Ronald Reagan thách thức chúng ta tái lập sự vĩ đại của
nước Mỹ bằng cách dẫn đầu một “cuộc nổi loạn” để khôi phục lại truyền
thống. Franklin Roosevelt chống lại cuộc Đại suy thoái

24

bằng lời kêu gọi

mang đầy tính vị thành niên: “Chúng ta không có gì phải sợ hãi, trừ chính
nỗi sợ hãi”.

Đây là một quan điểm cực kỳ mạnh mẽ và chưa từng tồn tại trong lịch sử

trước khi nước Mỹ được thành lập. Lãnh đạo của chúng ta là người dẫn đầu
cuộc nổi loạn. Điều này là bản chất của một nền văn hóa luôn xem sức
khỏe đồng nghĩa với sự vận động. Chúng ta luôn thay đổi, luôn tiến về phía
trước, luôn làm mới và chúng ta muốn một vị Tổng thống có thể dẫn dắt
quá trình này. Vị Tổng thống cần phải hiểu điều gì đang sai hỏng, phải có ý
tưởng mạnh mẽ về cách xử lý và rồi “chống lại” vấn đề này. Bản chất của
sự nổi loạn luôn thay đổi và chúng ta có khuynh hướng chọn vị Tổng thống
thấu hiểu điều này nhất. Trong cuộc bầu cử năm 2000 và 2004, George
W.Bush đã dẫn đầu cuộc nổi loạn chống lại cánh hữu bảo thủ. Có lẽ vị
Tổng thống tiếp theo sẽ nổi loạn bằng cách dẫn đầu cuộc đột kích thẳng
vào trung tâm.

Một cuộc nổi loạn khó có thể thành công nếu cuộc nổi loạn đó không thể

tuyên bố rõ ràng (bằng lời nói hoặc hành động) mục đích của mình. Chúng
ta mong muốn những vị Tổng thống thể hiện được rằng họ hiểu rõ lộ trình
cần đi của đất nước và cách để đưa chúng ta đến đó. Bush cha đã chế giễu
“tầm nhìn” và điều đó khiến ông ta phải trả giá đắt trong lần tranh cử năm
1992. George Washington hiểu được “tầm nhìn”. Thomas Jefferson,
Abraham Lincoln và tất cả những vị Tổng thống vĩ đại khác từng lãnh đạo
nước Mỹ đều hiểu điều này.

Điều đó không có nghĩa là chúng ta luôn bầu chọn một vị Tổng thống có

tầm nhìn vĩ đại. Đôi khi một vị Tổng thống thắng cử phần nhiều là do đối
thủ của ông ta tự thua. Năm 1976, Jimmy Carter – người giống một kẻ hão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.