MẶT PHẢI - ĐI TÌM NHỮNG CƠ HỘI TIỀM ẨN TRONG CUỘC SỐNG - Trang 125

NGƯỜI CHẠY BỘ Ở CÔNG VIÊN TRUNG TÂM

“Mọi hoàn cảnh đều mang một ý nghĩa sống tiềm tàng, kể cả

trong những hoàn cảnh khốn khổ nhất.”

Tiến sĩ Viktor Frankl

Chiều xuống trong Công viên Trung tâm. Lúc đó khoảng 9 giờ

tối ngày 19 tháng 4 năm 1989. Một nhóm 32 thanh niên đang chạy
điên loạn trong công viên. Năm thanh niên sau đó thú nhận đã tham
gia vào các vụ tấn công khách bộ hành một cách ngẫu nhiên, không vì
một động cơ gì cụ thể. Chỉ trong vòng nửa tiếng, họ đã điên rồ tấn
công nhiều người đi xe đạp và người đi bộ trong công viên trên suốt
quãng đường hơn 400 mét. Theo báo cáo thì có hai trường hợp, trong
đó “hai người đàn ông bị đánh bằng đá và ống sắt, thậm chí bị
đấm đá túi bụi vào đầu đến bất tỉnh”.

Vài giờ sau, hai người đàn ông đi bộ trong công viên phát hiện một

người phụ nữ 28 tuổi nằm bất động. Cô đến công viên chạy bộ và
được tìm thấy trong tình trạng hôn mê, bị đánh đập và hãm hiếp dã
man. Hộp sọ của cô bị nứt vì một cú đánh vào đầu, cô mất hơn 75%
máu và khi được phát hiện, thân nhiệt cô sụt giảm nghiêm trọng. Các
bác sĩ tại Bệnh viện Trung ương không thể đưa ra lời chẩn đoán lạc
quan nào. Họ nghĩ cô không thể qua khỏi vì chấn thương quá nặng,
và trong trường hợp may mắn nhất, cô sẽ phải sống đời sống thực
vật. Nhưng, ngược lại với những gì bác sĩ phỏng đoán, người phụ nữ
về sau được biết đến với cái tên “người chạy bộ ở công viên trung
tâm” đã sống sót.

Nhằm tránh cho nạn nhân sự kỳ thị xã hội và những tổn thương

do tội ác tình dục gây ra, đại bộ phận giới truyền thông Mỹ đã không
tiết lộ danh tính của Người chạy bộ ở Công viên Trung tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.