MẮT RỪNG - Trang 134

và thật may khi lòng kiên nhẫn dễ đến với loài báo đốm hơn là djinn, vì rốt
cuộc lòng kiên nhẫn của cậu cũng được đền bù xứng đáng.

Cái cây đang chuyển động nhưng gần như không thể cảm nhận được.

Không phải chuyển động theo một phương hướng cụ thể nào, mà như thể nó
đang thở nhẹ. Rồi một thứ gì đó vụt lóe lên ở phần chóp của một trong
những nhánh cây, như một con chim hay một con côn trùng nào đó, và thình
lình John cảm thấy nổi da gà khi nhận ra đó không phải là một cái cây gì cả.
Cậu để suy nghĩ của mình trượt ra khỏi đầu để đến với sinh vật đang nằm kế
bên:

– Đó là một con trăn anaconda khổng lồ.
Cậu Nimrod im lặng trả lời lại:
– Chính xác hơn, đó là một con anaconda khổng lồ khổng lồ. Bình

thường loài anaconda này khi trưởng thành sẽ dài từ sáu đến chín mét.
Nhưng con trăn này có vẻ dài gấp đôi kích thước đó. Hoặc có thể còn bự
hơn. Khó có thể nói rõ trong bóng tối như thế này. Nhưng với kích cỡ và vị
trí ngay sát đường đi của nó, cậu không nghi ngờ gì chuyện nó được đặt ở
đây để phục kích chúng ta.

John thắc mắc:
– Làm sao họ làm được điều này chứ?
Cậu Nimrod thừa nhận:
– Cậu cũng không biết. Nhưng dù họ đã làm điều này như thế nào, chúng

ta cũng bắt buộc phải loại bỏ con trăn này.

– Chúng ta sẽ cần đến một khẩu súng rất, rất lớn.
Cậu Nimrod lắc đầu bảo:
– Không có gì đảm bảo ngày mai nó vẫn ở đây. Và, bất chấp kích cỡ

khổng lồ của nó, dưới hình dạng loài người chúng ta có thể sẽ không bao giờ
nhận ra nó. Cho đến khi đã quá trễ. Không, John, chúng ta phải cùng nhau
tấn công nó. Chúng ta phải giết nó ngay bây giờ.

John rụt rè:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.