MẮT RỪNG - Trang 181

– Ối.
Ông Groanin nhắc:
– Đừng lên tiếng. Cháu nó cần tập trung. Tôi nói, cháu nó cần tập trung

tinh thần mà.

Philippa lặng lẽ gật đầu cảm ơn và tiếp tục giữ bàn tay nhỏ bé của cô phía

trên ngọn lửa. Nhìn vào nó, nó vẫn như cũ. Tay cô không đổi màu hay sạm
đen như tay người thường nếu làm vậy. Và cảm giác mà cô đang trải nghiệm
cũng không phải một cảm giác khó chịu. Cô không cảm thấy gì ngoài việc
những phân tử trong tay cô bắt đầu rì rầm, như thể cô đang cầm một sợi dây
đồng đang dẫn điện. Nhưng cảm giác đó vẫn không đủ, vì thế, cô chắp hai
tay lại với nhau như thể đang gội rửa chúng trong ngọn lửa xanh hăng hăng,
với hy vọng việc đốt nóng cả hai tay cùng một lúc sẽ giúp cô đạt được kết
quả mong ước.

Nhắm mắt lại, cô tưởng tượng trong đầu hình ảnh hơi nóng giờ đây đang

xuyên suốt trong cơ thể cô và dòng máu ấm áp hơn đang tăng tốc trong từng
mạch máu, rồi cô cầu nguyện rằng hơi nóng có thể đánh thức một thứ gì đó
nằm sâu bên trong bản thể siêu nhiên của cô. Nhưng nó vẫn không đủ. Sức
mạnh djinn vẫn lẩn tránh cô.

Philippa lẩm bẩm:
– Chưa được. Nhanh lên, Zadie, đưa cho tớ tay cậu để làm một djinn chú.

Tớ cần gắn sức mạnh của cậu vào tớ. Ngay lập tức.

– Ờ, nhưng mà chúng ta sẽ ước cái gì cơ?
– Cách thoát khỏi đây, dĩ nhiên.
Lần đầu tiên Zadie làm theo yêu cầu của người khác mà không phàn nàn

gì. Và nắm chặt tay nhau trong ngọn lửa xanh lục, hai djinn trẻ chờ đợi cảm
giác sức mạnh djinn một lần nữa nhen nhúm ở sâu trong người họ.

Nhưng thay vì Zadie gắn sức mạnh của mình vào Philippa, Philippa lại là

người cảm thấy sức mạnh của chính cô chuyển qua cho Zadie. Và gần như
ngay lập tức, một điều ước được thực hiện. Zadie bất thình lình bỏ tay của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.