MẮT RỪNG - Trang 182

Philippa ra và đứng bật dậy với một tiếng hét lớn khi nhận ra sức mạnh
djinn đã quay lại và biến mất chỉ trong tích tắc. Cô rên rỉ:

– Không! Không phải điều đó. Tớ không có ý như thế.
Cùng lúc đó, Philippa cảm thấy được một tí sức mạnh lấp lóe trong người

và cô vội vã ước có một cây đèn pin. Gần như ngay lập tức, một cây đèn pin
xuất hiện tại chỗ. Đó không hẳn là một điều ước. Và đó cũng không hẳn là
một cây đèn pin. Nhưng đó là tất cả những gì Philippa có thể làm được với
một chút xíu sức mạnh mà Zadie để lại cho cô. Một việc khác – một điều
ước rõ ràng hơn, mạnh mẽ hơn – đã được ưu tiên thực hiện và rút cạn tất cả
sức mạnh djinn mà cô và Zadie đã tập hợp được trong cái nóng của ngọn lửa
xanh giờ đây đã dần lụi tàn.

Philippa hỏi:
– Chuyện gì xảy ra vậy?
Zadie đau khổ nói:
– Sức mạnh đã chạy ra khỏi tớ trước khi tớ kịp ngăn lại.
– Ừ, nhưng chuyện gì đã xảy ra?
Lắc đầu nguầy nguậy, Zadie vẫn khăng khăng:
– Không phải lỗi của tớ. Chắc hẳn tớ đã ước một điều gì đó lúc trước.

Đơn giản chỉ là một trường hợp thực hiện điều ước sớm trước đó mà thôi.

Philippa hỏi:
– Nhưng cậu đã ước gì mới được?
Zadie nói:
– Tớ không biết. Tớ quên mất rồi.
Ông Groanin thốt lên:
– Chú Sam ơi là chú Sam.
Ông chỉ tay về phía cái hộp. Ngọn lửa đã tắt ngúm, và có vẻ như họ

không có mấy hy vọng nhen lại nó.

Philippa thông báo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.