MẮT RỪNG - Trang 256

Đưa mắt nhìn Philippa, ông Groanin lắc đầu nói:
– Ông ấy điên rồi. Tôi nói, thằng cha này điên rồi.
Cậu Nimrod mỉm cười:
– À, không chỉ có tài ngoại giao đâu. Đúng không John?
– Cái gì?
Cậu Nimrod cho biết:
– John chính là người giải được bí mật của cái nút thắt khóa lại chốt cửa

của Mắt Rừng.

Có phần hơi bất an, John ấp úng nói:
– Ơ, à phải, đúng là vậy.
– Và John cũng là người biết cách nói chuyện ngoại giao với những vị

vua Inca đó, chứ không phải tôi. Cháu nó biết chính xác phải nói gì.

– Cháu biết ư?
– Ừ. Cậu nghĩ cháu biết. Cậu nghĩ chỉ cần đến lúc, cháu sẽ biết chính xác

nên nói gì.

– Cháu sẽ biết sao?
Trợn tròn mắt, ông Groanin châm chọc:
– Nghe không có vẻ như vậy. Cậu bé này thậm chí nghe như thể nó còn

không biết hôm nay là ngày nào nữa.

Nhưng cậu Nimrod hiện đã đi ngược về phía cánh cửa Mắt Rừng.
John gọi:
– Chờ chút. Cậu không định mở nó ra ngay bây giờ đấy chứ?
Cậu Nimrod trả lời:
– Ý của cậu là vậy.
– Nhưng mà, cháu vẫn chưa sẵn sàng. Thật đó.
Ông Groanin bảo:
– Nghe cháu nó một lần được không, thưa ngài? Đừng thúc giục nó như

thế. Nếu nó không biết, có nghĩa nó không biết. Vì Chúa, cậu luôn nghĩ cậu
biết nhiều hơn tất cả mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.