MẮT RỪNG - Trang 254

– Cậu nghĩ chúng ta chỉ có thể làm được một việc. Đó là đưa cho người

Xuanaci một đồng minh mạnh mẽ.

Philippa thắc mắc:
– Ai cơ?
Đưa mắt nhìn ông Sicky, cậu Nimrod hỏi:
– Anh còn nhớ đường quay lại làng của người Xuanaci không?
Chỉ tay vào Mắt Rừng, ông Sicky hỏi lại:
– Ý anh là, ngược lại lối này? Xuyên qua cánh cửa đó?
– Không, xuyên qua rừng.
Ông Sicky nhún vai bảo:
– Được thôi, không thành vấn đề. Đầu tôi có thể nhỏ nhưng không có gì

bất ổn với cảm giác về phương hướng của tôi cả. Hoặc với trí nhớ của tôi,
ông chủ ạ. Tôi đã hai lần làm khách của người Xuanaci và cả hai lần tôi đều
đã an toàn trốn thoát. Tôi không thật sự lo lắm nếu phải viếng thăm họ lần
thứ ba đâu.

Cậu Nimrod nói:
– Không cần phải viếng thăm thật sự đâu. Tất cả những gì anh phải làm

là dẫn đường cho vài chiến binh đến gần làng Xuanaci.

Rồi đặt một tay lên bờ vai rộng lớn của người dẫn đường của họ, cậu

Nimrod thân mật hỏi:

– Anh cảm thấy như thế nào khi phải làm một chuyện như vậy, Sicky?
Ông Sicky trả lời:
– Bệnh. Rất bệnh. Nhưng tôi sẽ làm. Chỉ là, anh đang nói đến chiến binh

nào vậy, ông bạn? Ở chỗ này chẳng có chiến binh nào đủ điên để giúp đỡ
những kẻ săn đầu người như người Xuanaci cả.

– Ồ, nhưng có đó.
Đưa mắt về phía cánh cửa Mắt Rừng, cậu Nimrod nói tiếp:
– Để chống lại những kẻ chinh phục Nam Mỹ đã chết, còn ai tốt hơn vài

vị vua chiến binh Inca quá cố chứ? Ai có thể bị thương, nếu tất cả mọi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.