MẮT RỪNG - Trang 253

thích về chuyện đã xảy ra kể từ khi cậu Nimrod và John tách ra khỏi đoàn.

John cho biết:
– Zadie là kẻ phản bội. Có lẽ đó là lý do tại sao nó cố thuyết phục em dẫn

nó đi theo, Phil ạ. Ngay từ đầu nó đã thông đồng với Virgil McCreeby, cố
làm chúng ta chậm lại để gã có thể bắt kịp chúng ta và nó có thể đưa cho gã
tấm bản đồ. Zadie đã trộm nó khỏi ba lô của ông Vodyannoy.

Philippa nói:
– Điều đó giải thích lý do tại sao nó rời đi cùng Pizarro và lính của ông.

Rõ ràng nó có ý định đi tìm McCreeby trong khi họ bận xử lý người
Xuanaci.

Rồi cô thở gấp và giục:
– Ôi trời ơi, chúng ta phải làm gì đó để giúp họ. Người Xuanaci ấy.

Pizarro và lính của ông chắc chắn sẽ tàn sát họ.

Nhưng John gần như cũng phản cảm với ý kiến đó chẳng kém gì Zadie:
– Cái gì? Em đùa đấy à? Họ đã định quẳng em cho cá piranha ăn. Rồi ăn

lũ cá đó.

Cậu Nimrod bảo:
– Philippa nói đúng đó, John. Cuộc chiến tháng Mười Một năm 1532 khi

lính Tây Ban Nha lần đầu tiên xuất hiện trước cửa nhà của người Inca vốn dĩ
không công bằng. Và cuộc chiến hiện giờ còn không công bằng hơn. Xét
đến cùng, ngay cả người Xuanaci cũng khó có thể đánh bại một đội quân đã
chết.

John đồng ý:
– Cháu nghĩ cậu nói đúng.
Philippa đưa tay xoa đầu và đứng dậy. Cô có cảm giác gần giống như vừa

bị một cái xe tải tông phải. Nhưng không có gì bị gãy. Nên cô hỏi cậu
Nimrod:

– Vậy giờ chúng ta nên làm gì đây?
Cậu Nimrod trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.