MẮT RỪNG - Trang 301

Hất phần trà còn lại trong tách vào một bụi cây, ông Groanin cắn môi nói:
– Cái gì cơ? Ôi khỉ thật. Tôi đã bảo cậu không cần nói cho tôi biết về việc

này. Tôi nói, tôi đã bảo cậu không cần nói cho tôi biết về việc này mà. Tôi sẽ
hạnh phúc hơn nhiều nếu chỉ là một kẻ dốt nát. Và đó là sự thật.

Lờ ông Groanin đi, cậu Nimrod nói tiếp:
– Cậu đoán rằng, một trong những hạt lệ mặt trời đó được làm từ lithium.

Và McCreeby đã có sẵn thứ mà gã cần để hoàn tất kíp nổ đó. Có thể là một
cây gậy gì đó làm từ uranium nguyên chất.

Philippa nhắc:
– Chờ chút. Không phải chị Faustina đã nói một vài cổ vật Inca quý

hiếm, bao gồm một cây quyền trượng bằng vàng, đã bị trộm khỏi Bảo tàng
Dân tộc học Berlin sao?

Cậu Nimrod gật đầu:
– Đúng, cô ấy đã nói vậy. Một cây quyền trượng vàng có thể chính là cây

gậy mà chúng ta đang nói đến.

Philippa nói thêm:
– Nếu như nó cũng được làm từ uranium chứ không phải vàng.
Cậu Nimrod xoa xoa cằm, vẻ mặt trầm ngâm:
– Ừ, đúng như vậy.
John hỏi:
– Nhưng tất cả mấy cái đó sẽ được dùng như thế nào? Ba cái đĩa và có lẽ

là một cây gậy ấy.

– Kế hoạch là, cháu sẽ phóng cây gậy cùng cái đĩa lithium đó xuống một

cái ống nào đó, giống như một viên đạn. Ở đáy ống là một đĩa polonium và
một miếng uranium to cỡ một trái bóng rổ.

Ông Groanin lầm bầm:
– Tôi chưa bao giờ thích cái môn thể thao đó. Nếu hỏi tôi, tôi sẽ nói đó

chỉ là một phiên bản thiếu muối của môn criket.

Cậu Nimrod tiếp tục giải thích với John:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.