MẮT RỪNG - Trang 303

Ông Groanin nói:
– Để tôi xác định lại chuyện này nhé. Để khôi phục lại sức mạnh djinn

của thằng bé và vì McCreeby nghĩ rằng nó sẽ cho gã sức mạnh tạo ra vàng,
gã và Dybbuk đang có ý định tiến hành một nghi lễ Inca ngớ ngẩn nào đó
mà không biết rằng trên thực tế mình đang kích hoạt một vụ nổ hạt nhân.

Cậu Nimrod gật đầu:
– Như thường lệ, anh đã thu gọn mọi việc thành mẫu số chung tuyệt đối

của chúng. Nhưng đúng, mọi chuyện tóm lại là như vậy, anh Groanin ạ. Tóm
lại là như vậy đấy.

Ông Groanin nói tiếp:
– Nhưng đó chỉ là vấn đề căn bản. Kích cỡ của nó. Có cả tấn uranium ở

dưới này. Ý tôi là, nếu một miếng uranium bự bằng trái bóng rổ có thể hủy
diệt một thành phố lớn như Hiroshima, vậy thì…

Philippa lắp bắp:
– Pachacuti. Lời tiên đoán của người Inca. Nói về chuyện trái đất ấm dần

lên. Trời ạ!

Cậu Nimrod gật đầu:
– Chính xác. Họ có thể hủy diệt cả thế giới này.
Trong một lúc lâu, tất cả mọi người đứng im như phỗng, như thể họ cố

hình dung ra hậu quả khủng khiếp của điều mà McCreeby và Dybbuk định
thực hiện. John là người lên tiếng đầu tiên:

– Cháu không giỏi diễn thuyết lắm, nhưng theo cháu, trước một vấn đề

quan trọng như tương lai của thế giới như thế này, có lẽ cháu sẽ phải phó
mặc số phận của cha cháu cho những kẻ bắt cóc.

Rồi nhặt ba lô của mình lên, cậu nói rõ:
– Đừng hiểu lầm. Cháu yêu cha cháu. Nhưng chúng ta cần phải đi qua

Mắt Rừng và đuổi theo những kẻ điên kia. Chúng ta phải chặn họ lại trước
khi họ làm nổ tung cả hành tinh này.

Khoác ba lô lên vai, cậu Nimrod nói:
– John nói đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.