MẮT RỪNG - Trang 304

Bắt được ánh mắt lo lắng của Philippa, cậu nói thêm:
– Chúng ta không có thời gian ngồi chờ tin tức từ mẹ cháu, Philippa à.

Chúng ta phải đuổi theo họ. Ngay bây giờ.

Philippa im lặng gật đầu.
– Anh Groanin? Anh Muddy? Tốt nhất hai anh nên ở lại đây và chờ anh

Sicky quay lại.

Ông Groanin liếc xéo cậu Nimrod:
– Ngài định bỏ lại tôi đấy à? Tôi sẽ nói không được, thưa ngài. Tôi là một

quản gia, không phải một cây dù. Vả lại, ngài có thể sẽ cần đến tôi. Đó là
chưa kể đến cánh tay của tôi. Ngài biết đấy, từ khi nó được thay thế bởi hai
đứa cháu tốt bụng của ngài, tôi có thể làm được nhiều việc hơn là pha một
tách trà ngon. Chừng nào ngài không bắt tôi ném bóng rổ vào ai đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.