- Tên mũi trâu này, ngươi con m* nó bị điên đúng không?
- Bần đạo pháp lực không đủ. Thật không ngờ, yêu ma mới hiện hình
mà đã cao cường thế này. Sau này làm sao chế ngự đây...
Tên đạo sĩ kia nghĩ gì đó, lại nói tiếp:
- Ý, hình như không phải. Ngươi là ai?
- M*, ông mới là người hỏi câu này đấy.
Lăng Phong chịu hết nổi, Sơn Đông này xem ra thịnh hành trò đóng
kịch ngoài đường.
Sáng còn chưa kịp ăn uống, Lăng Phong không rảnh đâu mà diễn kịch
với tên kia. Hắn vung quyền tay trái tưởng như đánh vào thân kiếm, thực ra
người hắn lại lách sang phải, dùng một chiêu Hư Bộ Đoạn Trửu. Tên đạo sĩ
kia nhận ra hướng di chuyển thì đã muộn, Lăng Phong đã vòng ra đằng sau
gã, đá vào khuỷu chân, tên kia cứ thế ngã quỳ xuống. Mấy huynh đệ khác
nhanh chóng tiếp cận vây "tên điên" lại.
Khách nhân trong lầu lại trở về chỗ ngồi ăn uống tiếp như chưa có gì
xảy ra. Sơn Đông mãi võ khắp nơi, chuyện gây sự kiểu này cũng quá quen
thuộc, dân chúng cũng không sợ hãi.
Lăng Phong nhìn tên đạo sĩ không khỏi nghi hoặc. Câu "người không
phải kiếp này" của tên này, người khác nghe có lẽ không thấy có gì đặc
biệt, nhưng Lăng Phong hắn mang bí mật xuyên không trong người, bị nói
trúng đương nhiên sẽ giật mình.
Lăng Phong hỏi:
- Sao lại đánh lén ta?