MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1171

Lăng Vân đột nhiên hỏi:

- Ngươi cần đi Hà Bắc gấp như vậy sao?

- À, đúng vậy. Đệ... có hẹn vài huynh đệ ở đó.

- Vậy được rồi. Mai lên đường.

- A, Vân tỷ, không cần đâu. Cứ khỏe lại là được.

Lăng Vân bỗng nghiêm mặt:

- Ngươi có xem ta là tỷ tỷ hay không?

Lăng Phong không khỏi cười khổ, tỷ ấy làm sao vậy?

Thôi cũng được, dù sao còn có công vụ, không nên chậm trễ quá. Sắp

xếp cho tỷ ấy một cỗ xe ấm áp chắc là được đi.

Lăng Phong bước ra, vừa ra đến cửa lại nghe Lăng Vân hỏi:

- Chuyện sáng nay, từ sau không được nhớ đến nữa.

Lăng Phong kỳ quái. Hắn cũng không có ý định nhớ nó, chỉ hô hấp cứu

người mà thôi, có cái gì để nhớ mãi đâu?

Có lẽ nào Vân tỷ đang ngầm trách hắn lỗ mãng, liền gãi đầu nói:

- Lúc đó, vì quá nguy cấp cho nên... Dù sao thì, chúng ta cũng là tỷ đệ,

người khác cũng sẽ không nói gì mấy đâu.

Lăng Vân trong lòng khổ sở. Chính vì chúng ta là tỷ đệ, mới càng...

- Thôi ngươi đi ra đi, ta cần nghỉ ngơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.