MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1725

- Nhưng... mạch của hắn đã không còn mà?

Tạ Phi Yến lại xua tay, chỉ trỏ gì đó, miệng ú ớ liên tục, chỉ là xung

quanh không ai hiểu.

Tần Quyền nhíu mày. Giọng nói của vị nữ hiệp này dường như không

đơn giản, bề ngoài tuy dễ nghe, bên dưới còn kèm theo thứ gì đó.

Trương Vĩnh nói:

- Đứa bé này là con một vị thần y, không chừng nó quả thật biết xem

bệnh.

Mọi người đều lấy làm kỳ.

Cứ nhìn bộ dáng rách rưới lấm lem của Tạ Phi Yến, xung quanh còn

tưởng là trẻ ăn mày. Vùng Hà Bắc Sơn Đông này cái gì cũng thiếu, riêng ăn
mày thì thừa thải. Có điều nghe Trương Vĩnh nói, tất cả nhìn lại mới thấy
ánh mắt cô bé rất sáng sủa tự tin, không giống đang nói bừa.

Vị nữ hiệp bịt mặt vui mừng ra mặt. Nàng rút từ trong người ra một túi

nhỏ, tự tay đổ ra nhẹ nhàng bôi lên vết thương của Lăng Phong, sau đó nói
với Nguyệt Dung:

- Vị cô nương này, mau mở miệng hắn ra, ta cho hắn ngậm thứ này, có

thể chi trì thêm một lúc...

Nguyệt Dung hơi chần chừ.

Vị nữ hiệp này rút cục là ai?

Dù đối phương bịt mặt, nhưng thông qua dáng người yểu điệu và giọng

nói uyển chuyển kia, Nguyệt Dung chắc chắn đây là một mỹ nữ chết người.
Hơn nữa, bằng trực giác của nữ nhân, Nguyệt Dung còn đoán nàng ta nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.