MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1883

Vị nữ hiệp kia bề ngoài như tiên, thế quái nào ăn nói chả khác nào lưu

manh?

Lão biết quả hồng này chắc ăn không vào, liền gắng gượng:

- Vậy... lão phu lại cố lần nữa xem sao. Trước tiên xem thương thế hắn

đã, cô nương không ngại ra ngoài được chứ?

- Hừm.

Vị nữ hiệp có lẽ ngại ngùng tháo băng cởi đồ gì đó, nói xong cũng quay

lưng đi ra.

Trong phòng chỉ còn Lưu đại phu, y đồng của lão, và Tạ Phi Yến đun

nước.

Y đồng tò mò hỏi:

- Sư phụ, người này thực còn cứu được?

Lưu đại phu có lẽ không thèm để ý Phi Yến nhỏ tuổi, lão nghĩ chắc lẽ

nha hoàn của Triều gia thôi, nên tặc lưỡi nói:

- Ài, xuyên ngực chết chắc rồi cứu gì nữa.

- Vậy vừa rồi?

- Không thấy người ta mang kiếm sao? Xúc động chém xuống một cái,

ta với ngươi chết còn trước cả hắn.

Bỗng nhiên lão lại nghe ai đó thều thào:

- Chậm đã, ta còn chưa chết...

Lưu đại phu không dám quay đầu, bởi vì lão rõ ràng cảm nhận, đoạn kia

là từ tên thanh niên đang hấp hối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.