MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 209

Bấy lâu nay bươn chải ăn xin, chịu bao ủy khuất cũng chưa bao giờ

khóc, nhưng Lăng Phong xuất hiện che chắn, rồi lại biến mất khiến cô bé
thất lạc vô cùng.

Lăng Phong xem Tiểu Hoa là nguồn động lực để tiếp tục sống ở dị giới.

Tiểu Hoa ngược lại cũng không khác hắn là bao.

Trong cái xã hội khắc nghiệt này, nhất là với một cô bé ăn xin như Tiểu

Hoa, Lăng Phong không khác gì người thân duy nhất. Hắn là người duy
nhất trên thế giới này quan tâm thực sự tới cô bé. Kể từ lúc quen hắn, Tiểu
Hoa cho dù thiếu ăn thiếu mặc, sống ngoài đường, có những lúc bị đánh
đập dở sống dở chết, thì vẫn có nghị lực để sống tiếp. Hiện tại hắn đột
nhiên biến mất, khiến Tiểu Hoa rất tủi thân, cô bé nghĩ Lăng Phong không
còn quan tâm đến mình nữa.

A Quyền dù nhận tiền của Lăng Phong, cũng chỉ ghé xem Tiểu Hoa

đúng một lần. Có lẽ đối với gã, một đứa ăn mày trước kia vẫn sống tốt đấy
thôi, có chuyện gì to tát?

Nói một chút, gã Quyền bẵng một thời gian gần đây mới xuất hiện lại,

không biết từ đâu dư dả hơn trước, ăn mặc cũng sáng sủa, chắc lại lột được
tên nhà giàu nào.

Cũng nhờ lần gặp A Quyền, Tiểu Hoa mới vui lên một chút, ít nhất cô

bé vẫn biết đại ca không bỏ rơi mình. Chỉ là A Quyền không nói rõ Lăng
Phong đi đâu làm gì, chỉ nói hắn có công chuyện một thời gian. Hình như A
Quyền có chuyện riêng, cũng quên béng mất Lăng Phong đã đi đâu.

Cho dù như vậy, mỗi khi thấy cảnh những đứa trẻ khác vui đùa trên

đường, vẫn khiến Tiểu Hoa thấy nhớ Lăng Phong.

Nhìn đoàn người qua lại, Tiểu Hoa lôi từ trong người ra một thứ đồ chơi

nho nhỏ, nhoẻn miệng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.