MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2164

- Chính vì có chỗ tốt mới làm cấm địa thôi. Sâu trong cấm địa có rất

nhiều mãnh thú sinh sống, cái hồ nước đó chính là nơi mãnh thú hay lui tới.
Tiền bối lập Vạn Thú năm xưa chính ở Nguyệt Lượng tuyền bế quan, quan
sát mãnh thú tranh chấp mà ngộ ra võ học. Chẳng qua vì có mãnh thú sinh
sống, rất hiếm người dám đi vào, vào rồi đều chết mất xác. Lâu dần thành
cấm địa...

Một tên mật thám cười nhạt:

- Chỉ là mấy con thú thôi, mạnh chứ mạnh nữa làm sao có thể hơn con

người. Một người không qua được thì mười, mười không được thì trăm a...

- Ta còn chưa nói hết. Cũng không chỉ có thú...

Mao Chiêu hắng giọng:

- Năm xưa có một lần ta bất đắc dĩ dẫn người tiến vào. Trong đó hóa ra

có một đường núi hẹp nằm bên trên hồ, có thể tận dụng lách qua. Đi sâu
vào trong, ngoại trừ đụng phải ít độc xà, thật cũng không gặp phải chuyện
gì khác. Trở về kể với Trưởng lão, mới biết bản thân gặp may. Nơi đó ban
ngày độc khí chướng khí đầy trời, người chết cũng không chỉ vì thú mà vì
độc. Ta lần đó đi đúng vào ban đêm, trước khi vào còn uống qua ít rượu
thuốc, vận khí tốt mà qua.

Đám người không hẹn mà cùng nhìn sắc trời, lúc này chân trời đã ngả

màu, vừa đúng lúc.

Thạch Sơn tiếp tục câu chuyện:

- Nói như ngươi, vậy thì cứ nhằm ban đêm vào đó là được.

- Vẫn chưa hết đâu...

Mao Chiêu cười nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.