MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2170

Một cái tát như trời giáng, Mao Chiêu suýt nữa sái quai hàm. Gã ôm má

quay ngoắt 90 độ nhìn xem tên Thiên Lôi nào dám phá mất chuyện tốt.

Chỉ thấy một cái đầu bóng loáng, hóa ra "đại sư phụ" Thạch Sơn.

Mao Chiêu định cất lời phàn nàn, đột nhiên gã phát hiện bản thân như

thoát lực, không thể đứng vững. Chỉ là kỳ quái, lúc trước tất cả đều ngồi
sau mỏm đá, gã đứng thẳng lúc nào? Định thần nhìn lại, xung quanh không
chỉ mình gã. Trừ Nguyệt Dung Thạch Sơn còn lại đều như Mao Chiêu, đã
bước cả ra khỏi chỗ trốn, vẻ mặt kẻ nào kẻ nấy mơ mơ màng màng.

Đầu Mao Chiêu như bị búa gõ vào, đau không chịu nổi. Gã bỗng nhớ

đến gì đó, liếc nhìn bóng trắng phía bên kia hồ, mồ hôi lạnh tuôn ra, lạc
giọng quát lớn:

- M* nó, mau chạy...

Mao Chiêu thều thào sợ hãi, mồm nói chạy nhưng chân thì cứ dính tại

chỗ.

"Thì ra là nàng, ta nhớ ra rồi..."

Năm xưa Vạn Thú U Linh tranh chấp, chính "ma nữ" này một mình đại

chiến Vạn Thú sơn trang Tứ đại Trưởng lão. Kết quả Mao Chiêu vẫn nhớ
rõ, nàng kia lông tóc không tổn thương, bốn Trưởng lão ngược lại suýt toi
mạng cả bốn. Đã thế, ma nữ này từ đầu đến cuối không hề đánh ra một
chiêu, tất cả đều do bốn Trưởng lão đột ngột quay sang tự giết nhau. Cũng
may Trưởng lão Cái bang đến kịp, "6 vs 1" mới cứu lại được cục diện, đủ
thấy nàng kia bá đạo cỡ nào.

Thạch Sơn không hề biết cố sự của Mao Chiêu, nhưng chuyện vừa xảy

ra cũng không khác là bao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.