MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2168

khói, khung cảnh rất đẹp, chỉ là chẳng ai biết có điều gì ẩn phía sau...

Quả nhiên, còn chưa viết hết câu...

“U u u”

Một chuỗi âm thanh kỳ quái vang lên, Nguyệt Dung đột ngột lạnh

giọng:

- Im lặng, có người đến...

Lời mỹ nữ lạnh lùng tựa thánh chỉ, cả đám ngay lập tức im bặt, lục đục

tìm chỗ trốn. Trốn xong xuôi đều ngẩn ra không hiểu vì sao lại phải trốn.

"U u u "

Tiếng ù ù lại vang lên, còn vọng khắp núi rừng, khiến người ta phải nổi

cả da gà. Càng lúc càng gần, rồi bỗng nhiên im bặt.

Gần chục người đều cố nín thở, đưa mắt dáo dác đảo quanh.

Đột nhiên, trong sương khói mơ hồ, Mao Chiêu nhìn thấy bóng ai đó

nhẹ nhàng đáp xuống cạnh hồ nước. Cũng không rõ từ chỗ nào đáp xuống.
Ở đây trống trơn, chẳng lẽ đối phương biết bay?

Một cơn gió nhẹ thổi qua, làn sương tạm tan đi.

Chỉ thấy ở cạnh hồ là một nữ nhân toàn thân đồ xám. Chẳng lẽ ma quỷ

oan hồn?

Theo ánh trăng mà nhìn, Mao Chiêu hai mắt suýt nữa lồi ra ngoài.

Nàng kia đứng quay lưng chỉ để lộ một bên mặt. Dáng người uyển

chuyển, cạp váy thướt tha. Chiếc cằm thon gọn tinh mỹ, đôi môi chín mọng
trêu người, tựa hồ có thể đem hồn toàn bộ nam nhân câu đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.