MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2622

Vốn đã sắp lên ngựa, cái mắt lé của Triển Chiêu thế nào lại phát huy tác

dụng.

Gã nhìn ai đó nói:

- Lăng Phong?

- Ai gọi ta đấy? Ô, Triển Đại ca. Đã lâu không gặp...

Lăng Phong không khỏi buồn bực. Cũng trách khả năng hóa trang của

mình kém, từ đầu gần như chẳng lừa được ai.

Triển Chiêu mày nhíu lại:

- Ngươi cũng ở đây?

- Khụ, đệ mới mở cái tiêu cục, đến đây chào hỏi làm ăn thôi. Đúng rồi,

hôm nào đệ sẽ đích thân đến chỗ huynh...

- Hừ, khỏi đi. Cái tiêu cục của ngươi ta đã nghe. Đám Ngũ Thử kia,

cũng không tốt lành gì. Ngươi làm sao thì làm, nếu không ta không ngại bắt
người vào nhà lao.

Lăng Phong nhìn vẻ nghiêm trọng của Triển Chiêu, đùa nói:

- Ấy, quen biết cũng là tội sao?

- Đừng tưởng ta không biết. Có biết cất giữ cấm thư chịu tội gì?

Lăng Phong gãi đầu:

- Cấm thư? Triển Đại ca nói đùa. Ta ngay cả mặt chữ còn không thông.

- Hừ. Cái Bát Mỹ Đồ kia, là đồ trong Vương phủ bị đánh cắp. Vương

gia đang truy nã toàn thành đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.