MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 366

- Đúng, ta cũng không nghe thấy. - A Quyền chen mồm vào.

Lăng Hải trừng mắt:

- Ngươi, được lắm Lăng Phong, dám chơi ta.

Gã mặt đỏ lên, xong rồi nghĩ tới nghĩ lui, 5000 kia vẫn không biết kiếm

ở đâu ra, rút cục đành quay lại mặt nhăn nhó.

- Ài Lăng tiểu huynh đệ. Chuyện này, ngươi xem, lúc trước ở Giang

Nam cũng là ta dẫn ngươi đi ngắm mỹ nữ, tình cảm thân thiết. Chẳng lẽ đã
quên.

- Có sao? Sao ta không nhớ gì cả? - Lăng Phong giả vờ mặt tỉnh như

sáo.

- Ngươi...

- Lão gia, đùa tí thôi. Vậy đi, xong việc này, ký giấy, ngài mượn ta 5000

lượng, thế nào?

Lăng Phong nghĩ nghĩ rồi nói. Nhị thiếu trước giờ cũng không làm gì

hại hắn, bán cho tên này cái nhân tình, biết đâu sau này có chỗ dùng.

Lăng Hải hằm hằm, gã cũng chả còn cách nào khác, ai bảo thua bạc, có

người cho vay là may lắm rồi. Gã gần đây đã mượn sạch sẽ mấy tiệm khác
của Lăng gia, vừa đến đám chưởng quầy đều trốn như trốn ôn thần, còn
Lăng Vân tuyệt đối không dám.

Lăng Phong trong tay lúc đầu chỉ cầm chưa tới mấy chục lượng bạc lẻ,

giờ đã thành 5000, lại đánh thêm một lần thành 1 vạn lượng, đúng là giàu
trong gang tấc.

Cũng không ai chơi như hắn, đặt lần nào cũng đặt hết tiền có trong tay,

chỉ cần thua một cái là trắng tay, chỉ là hắn lại liên tục thắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.