MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 391

Lần này Lăng Phong nhìn được, lão nhân kia phi ra hai cái xương gà lên

người Diễm Tuyết Cơ và Hà Mạch Dũng, làm cả hai đứng yên không thể
nhúc nhích.

Đối với người hiện đại như Lăng Phong, điểm huyệt không quá khó tin

như thuấn di.

Điểm huyệt, muốn khiến người khác đứng yên, ngoài việc biết huyệt vị

chính xác, phải điều khiển lực đạo tinh thuần. Đặc biệt nếu đối thủ có võ
công càng cao, vậy phải có bí pháp kèm theo, không phải cứ muốn điểm là
người ta đứng yên ngay được. Thế mà lão nhân này cứ làm như không,
buồn buồn vứt xương gà vô tình trúng huyệt của người ta vậy.

Quả thật không thể tiếp nhận ngay được. Trước kia xem phim ảnh

nhiều, Lăng Phong luôn nghĩ mấy trò này do kỹ xảo vẽ vời cho hoành tráng
thôi. Qua đêm nay Lăng Phong mới biết trời cao đất rộng là gì.

Lăng Phong quên béng mất, cái khả năng "thần thức" của hắn đáng ra

cũng chỉ có trong phim.

Lão nhân không biết từ lúc nào đã lại gần, cúi xuống xoa xoa vài cái vào

ngực Lăng Phong, hắn chỉ thấy như có cái bàn là là qua là lại trên ngực.

- Tiểu huynh đệ, thần thức ngươi dùng và của cô bé kia hay đấy, chốc

nữa về nhớ nghiên cứu với nhau. Hôhô.

- Đa tạ... tiền bối. - Lăng Phong khó khăn đáp.

- Bộ pháp ngươi dùng cũng rất thú vị, có thời gian ta sẽ hỏi chuyện.

Sau đó lão bước tới, vác Hà Mạch Dũng lên vai, cảnh tượng rất quái dị.

Thân thể Hà Mạch Dũng không hề nhỏ bé, thậm chí còn to như con trâu
mộng, thế mà lão kia cứ nâng như bịch bông, thậm chí bước đi nháy một
cái đã cách cả chục bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.