MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 506

Phùng trâu mặt đỏ tai hồng thở phừng phừng, nhìn cái điệu bộ thằng kia

cứ nhảy nhót liên hồi, rất trêu ngươi gã. Bộ dáng lại nhỏ con trắng trẻo, y
như đang thoát y khêu gợi.

- Phì phì. Thằng nhãi, mày có giỏi đứng im, ông không hiếp nát mông

mày mới lạ.

- Ông đâu có ngu.

Lăng Phong lúc dùng Hoạt Bất lùi xa, lúc thì Đoạn Hồn áp sát gần. Tên

Phùng trâu dù chả hề hấn gì nhưng rất ức chế.

Thực tế, Lăng Phong lại là người mệt mỏi căng thẳng hơn hẳn.

Lăng Phong hai lần bị đấm trúng mặt mà rút ra rất nhiều bài học. Hắn

thấy mình thiếu sức bền và độ dẻo, cơ bắp có dấu hiệu căng cứng. Hơn nữa,
nếu di chuyển chân kiểu này, rất dễ rơi vào quán tính, bước chân bị lặp lại,
dễ dàng bị đối phương đoán ra quỹ tích. Ngoài ra, Hoạt Bất Lưu Thủ của
hắn không hợp cho việc lùi, có vẻ nó chỉ hợp với tiến tới trước hơn.

Lăng Phong tuy biết hai bộ pháp, nhưng cả hai đều ương ương dở dở

mức vỡ lòng, không cái nào thực sự nhuần nhuyễn. Cái gọi là "nhiều không
bằng tinh", tự nhiên gây cản trở Lăng Phong.

"Hừm, xem ra phải thực sự luyện tập nhiều. Ngay cả đứng im cũng có

cái hay của nó." Lăng Phong dần dà bớt tự sướng.

Còn một điểm yếu nữa của Lăng Phong là bị cứng nhắc trong suy nghĩ.

Hắn rõ ràng có thần pháp bá đạo, từ đầu lại hoàn toàn không dùng.

Kỳ thực cũng không thể trách hắn. Bởi vì Lăng Phong chỉ có lần ở đổ

phường vì hiếu kỳ dùng tới nó để tấn công, còn lại trong đầu luôn nghĩ thứ
thần thức kia chỉ dùng để "nghe lén nhìn lén" mà thôi. Bây giờ ra trận bị tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.