- Tam ca, ngựa và vũ khí thế nào rồi?
Lão Tam Cao Diệp, nhìn Lăng Phong tựa tiếu phi tiếu:
- Đã sắp xếp lại đầy đủ. Chỗ ngựa của mấy anh em thiệt mạng, tạm thời
gửi ở Bão Độc trại, lúc quay về chúng ta sẽ lấy về theo. Mà ngươi thực sự
không sao đó chứ, có cần ở lại tĩnh dưỡng hay không?
- Đúng đó Lăng đại ca, muội sẽ chăm sóc cho huynh. - Công Tôn Dao
đứng phía sau nhẹ giọng.
Lăng Phong nghe rất mùi mẫn, chẳng qua hắn lại phát hiện Phương
Hùng đằng trước đang dỏng tai nghe, liền cười xòa:
- Không có gì, thật sự không có gì. Các ngươi xem,
Lại nói, Lăng Phong cũng không nghĩ Công Tôn Dao yêu thích mình.
Dù sao hai bên mới gặp nhau có 2 ngày. Vả lại, nàng ta với ai cũng dễ gần
như vậy. Có lẽ vì sống biệt lập trong Bão Độc lâu, cho nên nàng mới đặc
biệt tò mò với người bên ngoài.
Tất nhiên, nàng ta là một nữ hài hồn nhiên như vậy, Lăng Phong hoàn
toàn có thể tiếp cận rồi tán tỉnh, xác suất thành công cũng rất cao.
Chỉ là, lúc này hắn lại chẳng có hứng thú này, hắn muốn dành tâm trí lo
cho tiêu cục hơn.
Đúng lúc này, Tần Quyền bỗng đi lại gần, nói nhỏ:
- Phong ca, Diệp ca, lại đây xem cái này.
Lăng Phong nhìn Tần Quyền mặt nghiêm túc, cất bước đi theo.
...