MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 113

của mình và đặt nó xuống bàn trang điểm bên cạnh những
con búp bê, làm chúng sáng bừng lên, như thể những lớp
bụi của bốn năm trời đã được quét sạch khỏi những khuôn
mặt tả tơi và bộ quần áo cotton xonh đẹp của chúng.

Nhà Griffiths có thói quen đi ngủ sớm. Nằm im trên căn
phòng mới của mình, Nia lắng nghe tiếng cha mẹ Gwyn đi
lại trong căn phòng ở bên kia hành lang. Cô có thể nghe
thấy tiếng Gwyn và Alun thì thầm trên lầu. Iolo thì đã ngủ
khì trên tấm nệm của nó ở bên cạnh giường cô.

Nia không thể ngủ được. Bông hoa trắng tỏa sáng trong
bóng tối, và, phản chiếu qua chiếc gương trên tủ áo, những
tia sáng nhảy múa khắp phòng. Tại sao có quá nhiều nơi bị
ngăn cấm? Đầu tiên là nhà nguyện của gia đình Llewelyn,
bây giờ lại đến thung lũng với khu vườn táo. Và tất cả
chúng đều ít nhiều có dính dáng đến ông Griffiths cô độc, ít
nói.

Tỉnh như sáo, Nia bò đến bên cửa sổ và kéo tấm màn hoa
lưu ly ra. Cái bòng tròn trịa của trái đất gần như che hết
hẳn mặt trăng, chỉ chừa lại một vầng áng nhỏ nhoi treo lơ
lửng như một cái lưỡi liềm bé con giữa vô số những vì sao
xa xăm.

Nia bật cái đèn bên cạnh giường mình lên. Ánh sáng của nó
không phá bĩnh Iolo đang say ngủ trong bóng tối ở bên kia
giường. Nhấc tấm vải bạt của mình ra khỏi một ngăn tủ
đượm hương hoa hồng, Nia trải nó ra. Một góc tấm vải cứ
ngoan cố cuộn lên nên cô đặt một con búp bê lên trên nó và
bắt đầu trét keo dọc theo mép trên tấm vải. Cô lấy ra một
miếng vải nhung dài màu xanh đen từ túi vải vụn của mình,
cắt nó thành hình rồi ép nó vào lớp keo. Một bầu trời lúc
nửa đêm! Cô chấm keo lên lớp vải nhung rồi rắc kim tuyến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.