MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 117

Nia ngừng lại và vân vê cái áo T-shirt trên tay. Gwyn cười
nói:

- Bà không cắn đâu mà sợ!

- Anh chắc không?

Nia theo Gwyn băng qua cánh cổng và đi dọc lên con đường
mòn rải than xỉ với những bông hoa thân cao thơm ngát
viền hai bên đường. Cánh cửa nhà đã mở sẵn khi họ đến nơi
và bà của Gwyn đang đứng trên bậc thang. Bà mặc đồ mà
đỏ từ trên xuống dưới với một cái thắt lưng vàng quấn
quanh lưng và những ngón tay đeo đầy nhẫn.

Gwyn hỏi bà:

- Hoàng tử của bà đến chưa, Nain?

Bà lão cười khúc khích trước câu nói đùa quen thuộc của
cháu:

- Chưa đâu! Chưa đâu!

Bà trò một ngón tay vào Nia và hỏi:

- Ai đây?

Nia phản đối:

- Bà biết cháu là ai mà! Bà nói bà biết mà!

- Bà chỉ thử cháu thôi!

Nain Griffiths đặt những ngón tay đầy nhẫn lên tay Nia và
kéo cô vào căn phòng bên trong.

Nó không tệ như Nia nghĩ. Đúng là có tối, nhưng nhiều màu
sắc, và những chậu cây sống ở đây tranh giành chỗ với
những chuỗi hạt, đồ gốm, hộp nữ trang cổ xưa, lông đà điểu
và những chiếc khăn choàng kỳ lạ. Khó mà thấy được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.