MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 120

Gwyn cười một cách ranh mãnh, cái cách mà phù thủy sẽ
cười.

- Anh có một cái khăn choàng của chị, và anh đã đưa nó
cho ngọn gió. Em có biết về chuyện của phù thủy Gwyndion
và miếng tảo biển không?

Nia nói:

- Ông ấy đã làm ra một chiếc thuyền...

Và bởi vì gần như biết được Gwyn định nói gì, cô thêm vào:

- ... từ một miếng tảo biển.

Gwyn nói:

- Gwyndion đã sống ở những ngọn núi này. Đôi lúc, anh
nghĩ ông ấy vẫn sống bên trong anh.

Cậu nhìn vào tay mình, những ngón tay dài ngoằng, gân
guốc, quá dài đối với một cậu bé.

- Nain đã đưa cho anh miếng tảo biển trong ngày sinh nhật
của anh.

Cậu liếc nhìn bà, cao lớn và đỏ rực. Mắt bà nhìn thẳng vào
cháu tra của mình, cùng cậu nhớ lại giây phút sức mạnh
thừa kế kỳ lạ tỉnh giấc trong cậu.

- Anh quăng miếng tảo biển từ ngọn núi và một con thuyền
đã rơi xuống từ không trung. Nó có màu bạc, với những
tảng băng bám trên thân. Cái lạnh từ nó toát ra làm đau
mắt, đau cả người anh, và anh hầu như chẳng thể thấy
được gì. Nó đã mang chị anh trở về.

Nia nhìn chằm chằm vào Gwyn và những ngón tay trẻ-già
của cậu. cô đã thấy sức mạnh của cậu ở nghĩa trang. Cô hỏi
nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.