MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 142

Tuy nhiên cậu đi chậm lại, đủ để cho Nia đeo ba lô lên vai.
Họ đang đi trên cây cầu, và dòng sông xóa hết mọi tiếng ồn
ào của thị trấn.

Nia nói:

- Anh Emlyn, em nghĩ em đã nhìn thấy mẹ anh tối hôm qua.

- Hả?

Emlyn đứng yên như phỗng, cố gắng đọc nét mặt cô, rồi
cậu lắc đầu rồi tiếp tục bước đi hối hả như ban đầu.

Tuy nhiên, khi vượt qua khỏi cây cầu, Emlyn không đi tiếp
lên đồi để vềnhà mà nhảy xuống một bờ dốc, nơi những bụi
tầm ma và mâm xôi vừa mới được thu dọn đủ để chừa một
con đường mòn nhỏ hẹp dẫn tới bờ sông.

Nia đi theo Emlyn. Không khéo léo bằng cậu nên Nia ngồi
xuống bên cạnh Emlyn trên bờ sông với đôi tay trầy xước và
cái váy dính đầy bụi. Trước mặt họ, con sông rộng lớn uốn
mình trong ánh mặt trời. Đằng sau và xung quanh, những
cây sậy cao nhồng che khuất họ. Chỉ có một con gà gô đỏ
đang từ tốn bước đi trên những viên đá sáng bóng là biết
đến sự hiện diện của họ.

Cả hai ngồi im lặng nhìn dòng nước một lúc, rồi Emlyn nói:

- Em nói tiếp đi!

- Iolo có một con nhện trong hộp diêm...

Nia nhăn may suy nghĩ, tự hỏi mình có sai lầm không khi
bắt đầu câu chuyện từ đó. Nhưng rồi cô nói tiếp:

- Lúc ở bờ sông, cái hộp bị ướt nên Iolo đã đưa cho em nhờ
trông coi giúp. Thật ra nó thuộc về anh Gwyn. Anh biết anh
Gwyn Griffiths phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.