MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 144

- Em biết.

Nia nói và chờ đợi. Emlyn ngồi xuống bên cạnh cô. Cậu nói
tiếp, giọng lạnh lùng, vô cảm:

- Mẹ anh đã mặc cái váy đó, bởi vì hôm đó là kỷ niệm ngày
cươi của cha mẹ. Bạn đầu mọi chuyện đều rất tốt. Họ uống
rượu và đưa cho anh uống một ít, và họ nhảy múa trên
cánh đồng trong tiếng nhạc của cái máy hát cũ. Nhưng rồi
mọi thứ bỗng trở nên tồi tệ.

Emlyn nghiến chặt răng, cắn mạnh vào một câu đố mà đến
giờ vẫn hành hạ cậu.

- Như anh đã kể, thình lình có một cơn gió từ đâu thổi tới.
Nó gây ồn ào và dữ dội và đứa bé em anh cứ khóc mãi. Trời
tối dần và mẹ anh bắt đầu cằn nhằn về đứa bé và về
chuyện nhà anh không nên sống ở một nơi vừa nhỏ vừa,
vừa lạnh, vừa không có điện. Rồi cha anh nổi diên lên. Ông
quát lên bảo mẹ anh im miệng lại. Mẹ anh hét chửi lại rồi xô
mạnh một trong những con thú gỗ. Hình như mẹ đã vô tình
đẩy ngã luôn cái bếp lò, bởi vì điều tiếp theo anh thấy được
là nó nằm chỏng chơ một bên khi mẹ anh hoảng loạn la hét
với lửa cháy phừng phừng xung quanh bà. Nhưng cha anh
đã kéo tấm drap phủ giường ra và quấn mẹ anh vào trong,
rồi ông dập tắt lửa!

- Mẹ anh có bị phỏng không?

Emlyn nhún vai:

- Không nhiều. Cũng không nặng lắm. Em thấy đó, cha đã
cứu mẹ mà. Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc ở đó. anh
chợp mắt một lúc, và anh nghĩ cha cũng vậy, bởi vì khi anh
thức dậy, anh thấy ông đang chạy về phía cánh đồng trong
bộ đồ pijama. Anh đã leo ra khỏi giường và đi theo ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.