MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 145

Emlyn hít một hơi thật sâu và thả nó ra cùng một tiếng thở
dài. Những câu nói tiếp theo của cậu như hướng về dòng
nước, trầm ngâm và buồn bã.

- Mẹ anh ở ngay trên đỉnh của bờ sông, nơi mặt đất xuống
dốc mãi cho đến khi chạm con sông. Bà chất đống những
bức tranh của cha anh lại, như thể chất rác đốt, và bà đổ
dâu hỏa lên trên chúng. Anh có thể ngửi thấy mùi dầu nồng
nặc. Và rồi bà bật lửa đốt. Bà ném chúng vào trong dòng
nước bằng một nhánh cây dài. Tất cả đều đang cháy, tàn
lửa bay khắp nơi trên trời. Tất cả tác phẩm của cha anh đều
đang bốc cháy! Và mẹ anh hét lớn lên bà sẽ điên mất nếu
cứ ở lại đây. Nhưng anh và cha anh nghĩ bà đã điên mất rồi.

Giờ thì lý do của mọi chuyện đã rõ. Những lời cảnh báo. Nỗi
sợ hãi và nghi ngờ ở Pendewi. Một đám cháy và một bà mẹ
nổi điên. Lửa trên trời và trong dòng sông. Nia hỏi:

- Anh có tha thứ cho mẹ anh không?

- Dĩ nhiên là có.

Emlyn ôm chặt đầu gối và miệng mở nhẹ như dang cười. Có
lẽ cậu đang nhớ về một khoảng thời gian hạnh phúc, khi mẹ
cậu mặc cái áo đầm trong một noi đầy nắng mặt trời, cách
xa xứ Wales xanh rì, ẩm ướt.

- Có lẽ mẹ vẫn đang chờ anh ở trên cái mặt trăng mà mẹ
đang sống, và tự hỏi tại sao mà anh vẫn chưa đến. Có
người biết bà đang ở đâu, nhưng họ không nói với anh.

Nia nhấc cái hộp diêm của Iolo ra khỏi ba lô và mở hé nó ra.
Cô nói:

- Có một cái gì đó rất đặc biệt về con nhện này. Nó thuộc về
anh Gwyn, nhưng anh ấy đã có con Fly rồi. Vậy thì con nhện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.