MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 156

Nia quỳ xuống bên cạnh giường của mình. Cô kéo cái áo
đầm hồng nhạt ra ánh sáng, rồi kéo tấm vải bạt cuôn tròn
về phía cô. Cô mở nó ra. Đã có lúc cô nghĩ nó sẽ trở thành
một kiệt tác, nhưng giờ đây, nó không là gì cả, chỉ là vài
mảnh vải vụn màu sắc hỗn độn khi khâu và dán lại. Nó sẽ
không bao giờ hoàn tất.

Cô đứng dậy và lấy cái kéo ra khỏi túi áo. Rồi cô lại quỳ
xuống. Cô nói với những bông hoa anh túc mà Nain Griffiths
đã cẩn thận nhuộm màu:

- Nia người-không-thể-làm-chẳng-cái-gì. Nia xấu xa, đúng
thế, và ngu ngốc. Nia ngày càng tệ hơn. Cắt! Cắt! Cắt! Cắt
đăng ten của cô Oliver, cắt vớ mới! Cắt sản phẩm của mày
đi, Nia Lloyd! Mày nên trở về học mẫu giáo! Mày sẽ không
bao giờ hoàn tất nó! Không bao giờ!

Cái kéo nhỏ nhọn hoắc lóe sáng. Nia cắt từ nơi cô đã bắt
đầu, nơi những cuộn khói xám bốc lên từ một ống khói. Cắt!
Cắt! Cắt!

- Đừng!

Gwyn Griffiths trừng mắt nhìn cô từ cửa. Cậu nói:

- Cô bé ngốc nghếch! Đừng làm thế!

Ngạc nhiên, Nia ngồi bệt xuống sàn. Cái kéo của cô roi bịch
xuống tấm vải bạt, cô hỏi:

- Làm sao anh biết được?

Gwyn trở lại thành một cậu bé bình thường. Gần như vậy.
Cậu trả lời:

- Anh biết chứ. Anh nhiều chuyện lắm! Anh muốn biết mọi
chuyện. Cứ để nó yên: nó là một kiệt tác đấy. Cuốn nó lại
đi! Nhanh lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.