MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 158

nhà nguyện khác nơi Mary McGoohan đang tự giải trí bên
cái đàn organ của cô; qua cảnh sát Constable Johns, người
đang ngâm nga một giai điệu trên đường. Cả thị trấn đều có
một chất giọng tốt hôm nay, trong khi cổ họng của Nia đang
nghen lại vì lo lắng.

Làm sao Gwyn có thể chạy lên một ngọn đồi dốc như vậy?
Bây giờ họ đã ở bên ngoài thị trấn, bỏ lại mọi tiếng ca hát ở
đằng sau. Nia ngừng lại và thở hổn hển.

Gwyn giục:

- Đi thôi!

Và cô lại tiếp tục chạy, tay ôm chặt cái áo đầm vào người.
Chạy không kịp thở, cô không còn sức để tự hỏi cậu bé phù
thủy muốn làm gì. Gwyn đã ở trên bậc thang của nhà
nguyện, cô có thể nghe thấy tiếng cậu đập ầm ầm lên cánh
cửa màu xanh và vàng. Và rồi câu biến mất sau nó.

Đến nơi, Nia nghị chắc chắn sẽ nghe tiếng ông Idris
Llewelyn la hét cháu trai của mình. Nhưng không có tiếng
động nào cả. Cô liếc nhìn vào bên trong. Gwy đang đứng
cạnh con thú gỗ với cái bờm màu cam bốc lửa, một con kỳ
lân với cặp mắt vàng trống rỗng. Cậu nói:

- Anh đã quên mất nơi này. Anh đã đến đây một lần, khi tụi
anh còn là bạn.

Trong vài giây, Gwyn dường như quên mất lý do cậu đến
đây.

Nia hỏi:

- Anh Gwyn, chúng ta nên làm gì bây giờ?

Cậu nói:

- Arianwen đây rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.