MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 161

- Choàng lên đồ của em. Đừng sợ hãi!

- Lỡ có ai đến thì sao?

- Làm đi!

Rồi cậu nói một cách nghiêm trọng:

- Arianwen sẽ cho chúng ta thấy những gì mà nó nghĩ
chúng ta nên thấy, cho dù chuyện đó xảy ra hàng giờ, hàng
năm trước, hay cách xa hàng dặm đường. Đối với nó, thời
gian và khoảng cách đều như nhau cả.

Nia choàng cái áo đầm qua đầu. không có gì can thiệp được
vào chuyện mà cô và Gwyn sắp làm. Cô cảm thấy lớp vải
mềm lạnh trượt trên da mình. Nếu cô cần mộtnơi cho những
câu thần chú thì chắc chắn chính là ở đây. ững con thú và
những con bươm bướm, những ô cửa sổ dài và những bức
tranh vô số màu sắc bắt đầu trượt khỏi tầm nhìn của cô;
một cậu bé với mái tóc nâu nhìn xuống, mỉm cười bên cạnh
một con sông, và rồi cậu biến mất sau một tấm màn tơ lấp
lánh ngày một phình rộng ra. Con nhện của Gwyn đang
chăng tơ: leo lên và rơi xuống, xe sợi và lắc lư dọc theo bức
tường bên cạnh giường ngủ của Emlyn.

- Em giữ chặt nhé! Đừng cử động! Dù có bị đau cũng đừng
bỏ chạy!

Khoảng cách hay thời gian xộc qua người Nia và những âm
thanh, những tiêng nói không thành tiếng giữ chặt cô lại.
Nia có thể thấy cái áo đầm trong một cái gương mạng nhện,
có thể thấy khuôn mặt không thuộc về cô và mái tóc đen.
Cô cảm thấy một nỗi buồn da diết. Bên cạnh cô, một đứa bé
khóc mãi trong tiếng ồn ào của gió. Cô đang giận dữ và la
hét, xô đẩy những thứ làm cô giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.