MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 163

Nhưng Nia không thể di chuyển. Cô đã bị mắc kẹt trong
mạng nhện. Một con rười ngốc nghếch bị buộc chặt bởi
những sợi dây quá khứ và cuộc sống của một người khác.
Câu thần chú quá mạnh, cô không thể thoát ra.

- Nia! Nia!

Tiếng nói đang tiến gần lại, sức mạnh của nó ngày một
tăng.

Nia nín thở, nghiêng người về phía sau và lê một chân ra
khỏi tấm gương. Lập tức lớp kính lấp lánh run rẩy như sóng
biển và bị rách toạc ra. Những nhánh cây đầy hoa bay
xuyên qua bầu trời bươm bướm, tách thành những bông
hoa tuyết nhỏ xíu trước khi tan biến hoàn toàn.

Nia cảm thấy một bàn tay đặt lên vai cô; ai đó đang gõ nhẹ.

Khi Nia quay lại, cô nhìn thấy một khuôn mặt già cỗi và mệt
mỏi như cô đang cảm thấy. Trông Gwyn hoàn toàn kiệt sức.

Cô nói:

- Giống như chúng ta đã ngủ một giấc dài ấy.

Gwyn trả lời:

- Không phải anh! Anh chưa bao giờ phải vận dụng sức
mạnh cực lực như vậy. Và chúng ta vẫn chưa được nghỉ
đâu. Vẫn còn việc phải làm.

Nia ngoan ngoãn nói:

- Vâng.

Cô bước ra khỏi cái áo đầm và đặt nó lên giường của Emlyn
trong khi Gwyn nhặt con nhện lên khỏi cái cột giường, nơi
nó vừa nghỉ ngơi. Cậu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.