MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 173

- Cô không muốn gặp anh ấy sao?

- Không, cô muốn chứ. Dĩ nhiên là cô muốn chứ. Rất nhiều
lần cô đã muốn quay lại với Emlyn. Nhưng Emlyn đã không
bao giờ đến thăm cô dù nó biết nơi cô ở. Hơn nữa nếu cô
về, chú Idris sẽ bắt cô phải ở lại. Cô không thể ở lại đó.
cháu còn nhỏ lắm. Cháu không thể hiểu cái cảm giác muốn
một thứ gì đó, nhưng lại sợ hãi nó. Cho nên cô mới phải
uống thuốc để quên đi.

Nia bắt đầu nghĩ phải chi cô đừng đi tìm bà Elinor Llewelyn.
Nhưng c6 có lý do để cảm ơn bà. Móc chú lính len ra khỏi
túi áo, cô nói:

- Cái này chắc là của em Geraint đánh rơi ở vườn nhà cháu
khi cô tới chăm sóc mấy cây hoa anh túc của cháu.

Bà Elinor nhận lấy chú lính len từ tay Nia. Bà mỉm cười nói:

- Đúng là Gerint đã đánh rơi nó! Cảm ơn cháu, Nia. Do
không có ai ở nhà nên dì nghĩ nên chăm sóc vườn hộ. Dì
không muốn thấy Ty Llyr trống trải và đơn độc.

Gwyn đang đứng tần ngần trước cửa với vẻ sốt ruột. Nia
chạy ra, rồi cả hai vừa chạy vừa nói lời tạm biệt với bà
Elinor, mặc dù bà đã đóng cửa lại.

Họ chạy ngược lên theo con đường, băng qua những bông
hoa băng giá. Lần này thì Nia không còn cảm thấy sợ hãi
như trước nữa vì Gwyn biết đường. Cậu bé đã từng đến đây
khi căn nhà còn bỏ hoang, nhưng sau đó khi dì cậu dọn tới
thì cậu không hề quay lại nơi này.

Gwyn giải thích:

- Vì cha anh bảo nơi này không an toàn. Anh chẳng nghĩ
đến chuyện hỏi vì sao. Anh cũng chẳng buồn đến xem thử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.