MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 32

rất lạnh, và có một luồng gió lạnh lẽo thổi bay cái nón của
Nia xuống bãi cỏ.

Không ai nói gì về đám mây. Họ chỉ im lặng nhìn nó từ từ
vây quanh đỉnh núi. Emlyn đi vào trong nhà và mang ra
một hộp bánh bích quy. Họ chừa lại một cái bánh cho con
Fly. Nó đã bắt đầu rên ư ử. Và Nia nhận ra không phải là
mấy phút mà là mấy tiếng đồng hồ đã trôi qua. Mặt trời đã
xuống thấp, trong khi cô vẫn phải đi tìm giày và nghĩ ra lời
giải thích hợp lý. Cô nhảy bật dậy. Xoa xoa hai bàn tay lạnh
cóng với nhau, cô lo lắng hỏi:

- Cháu phải về thôi! Cháu sẽ bị mắng mất!

Giữ chặt cái vòng cổ con Fly, Emlyn nói:

- Anh sẽ tiễn em về.

Ông Llewelyn tán thành:

- Ừ, con nên tiễn cô bé về. Và đừng quên cái nón nhé!

Ông nhặt cái nón to đùng lên và đặt nó lên đầu Nia. Kéo nó
xuống che kín tai cô, ông dẫn họ đi vòng qua phía trước nhà
nguyện.

Kh bọn trẻ băng qua cánh cổng sơn hồng và vàng, ông
Llewelyn phàn nàn:

- Lạnh quá! Chuyện gì vậy trời?

Emlyn cười lớn và bảo:

- Cứ y như một câu thần chú, phải không? Chúng ta chạy
đi, không sẽ bọ đông cứng thành đá mất!

Họ chạy ù xuống đồi. Con Fly nhảy theo họ. Quên mất đang
đi đâu, nó vui sướng đơn giản chỉ vì được chạy nhảy. Emlyn
vừa thở hổn hển vừa nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.