MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 80

Nerys ở đây, tuy nhiên hai chị đang ở trường trung học cách
đây đến nửa dặm.

Bác sĩ Vaughan đến trước, và vài phút sau bà Lloyd cũng
tới. Gareth được chở vô bệnh viện cùng mẹ của nó. Những
đứa trẻ nhà Lloyd còn lại trở về lớp học của mình trong
vòng vây hỏi han, an ủi của bạn bè.

Với giọng đầy vẻ nghiêm trọng, Gwyneth thầm thì hỏi:

- Em cậu bị thương có nguy hiểm đến tính mạng không?

Nia không còn tâm trí để trả lời.

Cô không giấu được sự lo lắng của mình ngay khi đã về
nhà. chỉ có điều mẹ cô đã hiểu lầm lý do cô lo lắng.

Bà Lloyd đã trở về từ bệnh viện sau khi được bác sĩ trấn an
rằng chuyện bị gãy tay chân là một điều hết sức bình
thường đối với một cậu bé tám tuổi hiếu động.

Khi Nia, mắt đẫm nước, đặt sai chỗ một cái ly làm nó rơi
xuống sàn nhà bếp và vỡ tan tành, bà an ủi:

- Đừng tự dằn vặt mình thế, cariad. Em nó chỉ bị gẫy chân
thôi. Rồi sẽ khỏi ngay ấy mà.

Nia cảm thấy có lỗi với mẹ. Suy nghĩ của cô không dành cho
Gareth. Emlyn đã không quay về trường trưa hôm đó. cậu
đã đi đâu vậy? Và tại sao? Emlyn là người chiến thắng,
nhưng Nia không thể quên được vẻ mặt lẻ loi như một người
bị ruồng bỏ của cậu khi chạy ngang qua cô, và cô không thể
quên được việc Gwyn Griffiths đã làm sự sống đóng băng lại
như thế nào trong khoảng không gian tối mờ dưới những
tán cây thủy tùng. Cô cũng không thể quên được vết roi đỏ
hỏn trên má cậu, vết roi mà đáng lẽ phải nằm trên má cô
mới đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.