MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 151

-Chính tôi đã đề nghị chuyện đó. Ông ấy chưa được khỏe lắm nên chưa

trở về phòng trọ được. Tôi nghĩ cả hai chúng tôi cùng vẽ ở đó cũng được.
Nhiều người trong khi ấy cũng vẽ chung một phòng vẽ kia mà. Tôi cho là
như vậy sẽ vui hơn. Tôi luôn luôn nghĩ rằng sẽ thật là vui nếu có một người
để nói chuyện sau khi làm việc mệt.

Anh ta nói tất cả chuyện này chậm rãi, ngắt quãng, từng lời, lúng ta lúng

túng, và cặp mắt hiền từ, ngớ ngẩn của anh luôn luôn gắn chặt vào tôi. Cặp
mắt đó lúc này đang ràn rụa nước mắt.

-Tôi cho rằng tôi không hiểu gì cả, - tôi nói.

-Stricland không thể làm việc với bất cứ một người nào trong phòng vẽ.

-Thật tệ, nhưng đó là phòng vẽ của anh. Đó chỉ là nơi ông ta ở tạm kia

mà.

Anh ta nhìn tôi một cách thảm thiết. Môi anh run run.

-Chuyện gì đã xảy ra thế? - Tôi xẵng giọng.

Anh ngập ngừng và do dự. Anh khổ sở liếc nhìn một bức tranh trên

tường.

-Ông ta không để tôi tiếp tục vẽ. Ông bảo tôi đi ra ngoài.">
-Nhưng tại sao anh không bảo ông ta cút đi?

-Ông ta đã tống tôi ra ngoài. Tôi không chống cự nổi ông ta. Ông ta ném

chiếc mũ của tôi ra theo và khóa trái cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.