MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 206

40

Trong tháng sau đó, do bận rộn với công việc của mình, tôi không gặp

một ai có liên hệ với chuyện buồn phiền ấy. Đầu óc tôi không còn bàn tán
đến chuyện đó nữa. Nhưng một bữa kia, khi tôi đang đi bộ để làm một vài
việc lặt vặt, tôi chợt đi ngang qua Charles Strickland. Thấy ông, tôi nhớ lại
sự ghê tởm mà tôi đã cố tình muốn quên đi, và bất chợt tôi phát bực vì
chuyện đó. Vì nếu phớt lờ thì trông trẻ con quá nên tôi gật đầu chào rồi tiếp
tục đi nhanh. Nhưng ngay sau đó tôi thấy một bàn tay đặt trên vai mình.

- Chi mà vội thế anh,- ông thân mật nói.

Đó là cách riêng của ông để bày tỏ vẻ thân thiện với bất kỳ người nào tỏ

ra không muốn gặp ông, và có thể việc chào hỏi lạnh nhạt của tôi đã làm
cho ông ngờ ngợ về chuyện đó.

- Tôi vội lắm,- tôi trả lời gọn lỏn.

- Tôi sẽ đi với anh,- ông ta nói.

- Sao thế?- tôi hỏi.

- Vì thích đi cho có bạn.

Tôi không đáp, và ông yên lặng đi bên cạnh tôi. Chúng tôi tiếp tục đi như

vậy có lẽ được một phần tư dặm. Tôi bắt đầu cảm thấy hơi buồn cười. Cuối
cùng chúng tôi đi ngang một hiệu bán văn phòng phẩm và tôi định ghé vào
mua một tờ báo.

Đó sẽ là dịp để tránh ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.