MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 140

Kat Martin

Mặt trời lúc nửa đêm

Dịch giả: Văn hòa - Kim Thùy

Chương 13

Chiều hôm đó, chiếc thuỷ phi cơ nhỏ Dehavilland Beaver cất cánh khỏi
vịnh. Chuyến bay về nhà khác với chuyến bay khi họ đến Skagway, cCall
cau có, căng thẳng suốt buổi sáng, cô nghĩ chắc vì chuyện của công ty
Datatron, nhưng cô tin không hẳn vì chuyện rắc rối của công ty. Anh ngồi
cứng đờ trong buồng lái, im lặng, hàm bạnh ra, hai vai căng thẳng. Cũng có
thể anh nghĩ đến câu chuyện hai người đã trao đổi với nhau khi họ đi trên
đường mòn, dù sao cô cũng đã nói cho anh nghe chuyện gì đã xảy ra ở đây
cách một thế kỷ.
Ngồi bên cạnh anh trong khi chiếc máy bay vượt qua núi trên đường đèo
trắng lởm chởm, cô nhìn một bên mặt anh, thấy miệng anh mím chặt,
không như lần bay về phía Nam. Anh im lặng lái chiếc máy bay vượt qua
những đỉnh núi hiểm trở nằm giữa Nam Alaska và bang Yukon. Giữa hai
vùng này, Đèo trắng và đường hoả xa Yukon uốn khúc chạy qua miệng núi
hẹp, dẫn đến các khu mỏ vàng. Con đường hoả xa có kích cỡ hẹp, đã được
tân trang lại, đường này nguyên được xây cất vào năm 1899. Xe lửa khi đi
đến đường mòn Chilkoot phải chạy trên giá đỡ có độ cao 30 mét. Hôm nay
ngồi trên máy bay nhìn xuống, cô thấy xe lửa đang chạy, trông thật rùng
rợn.
Nghĩ đến con đường Chilkoot là cô rùng mình, tim đập mạnh. Có phải vì
ký ức đã làm cho cô hoảng hốt như thế? Phải, chắc chắn vì ký ức đã làm
cho cô rùng mình.
Cô nhìn Call, cặp mắt xanh sáng quắc nhìn cô, bốn mắt gặp nhau, anh có vẻ
hơi lo sợ, nói:
- Chắc em không nghĩ là chuyện xảy ra cách đây 100 năm đã làm cho em
hoảng sợ. Cô cảm thấy bối rối, hai má đỏ bừng, trong thâm tâm cô muốn
nói không, cô muốn nói rằng chuyện ấy không thể xảy ra được. Cô muốn
nói cái gì để cho anh yên tâm, để mặt anh hết lộ vẻ lạnh lùng, nghi ngại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.