MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 27

Thật khó mà giữ cho được bình tĩnh. Cô đáp:
- Ông lầm rồi, thưa ông...?
Anh ta không trả lời, chỉ nhìn đăm đăm vào sống mũi xinh đẹp của cô. Cô
nói tiếp:
- Ông Flanagan dọn đến ở với con trai ở Calgary, ông ta đăng ký với phòng
địa ốc Smith ở Dawson để bán từ nhiều tuần nay. Tôi đã mua nhà này.
Vẻ mặt anh ta trông càng đanh hơn trước nữa:
- Không thể như thế được, trong bốn năm qua, tháng nào tôi cũng hỏi ông
Mose Flanagan để mua nhà này mà ông ta đâu có bán.
Cô thấy bực tức dâng lên trong lòng:
- Thế thì ông ấy đổi ý rồi. Việc mua bán đã kết thúc xong xuôi vào sáng
hôm qua. Tôi không biết tại sao ông ta không nói cho ông biết việc bán nhà
này - Khi thấy anh ta cau mày, cô bèn nói thêm - Có lẽ ông ấy không thích
ông.
Anh ta mở miệng định nói gì, nhưng rồi ngậm lại, thịt hai bên má căng lên.
Rõ ràng câu nói của cô đúng sự thật phần nào.
- Vậy bây giờ cô là chủ nhân? - Anh nói, rầu rĩ.
- Đúng, tôi là chủ nhân.
Anh ta nhìn cô từ đầu đến chân, nhìn kỹ chiếc quần jeans Liz Chaiborne và
nét mặt trang điểm sơ sài của cô, sự trang điểm cô không thể bỏ qua được.
Cô nổi giận trước vẻ mặt tự mãn của anh ta.
- Rồi bây giờ cô chuẩn bị dọn đến ở phải không?
- Tôi đã dọn rồi, thưa ông…
- Hawkins. McCall Hawkins. Tôi là lân gia của cô rồi đấy. Tôi không đồng
ý việc cô đóng rầm rầm như thế. Tôi thích cảnh đẹp và sự yên tĩnh. Tôi
muốn hưởng được cảnh sống riêng tư và không thích bị quấy rầy. Nếu cô
ghi nhớ như thế thì tình xóm giềng được êm thấm.
- Tôi sẽ cố hết sức giữ tình xóm giềng êm thấm - Cô nói láo, lòng nghĩ đến
cảnh máy nạo vét tìm vàng dưới suối sẽ kêu ầm ầm suốt ngày. Cô cười với
anh rất dịu dàng - Ông Hawkins à, tôi rất muốn giữa yên tĩnh, nhưng sợ
không được. Bây giờ, xin lỗi ông, tôi phải làm việc.
Cô quay người đi lên hiên nhà, lấy búa đóng đinh vào tủ rầm rầm, như thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.