MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 88

Kat Martin

Mặt trời lúc nửa đêm

Dịch giả: Văn hòa - Kim Thùy

Chương 8

Sáu giờ sáng ngày cuối tuần thật quá sớm. Charity trở người, kéo gối để lên
đầu. Nhưng cô đã nói với Call cô sẽ sang nhà anh, cô rất muốn gặp anh, rất
muốn xem nhà anh ra sao.
Đêm qua thật hết sức thú vị. Call là một người quý phái hoàn toàn. Anh rất
dễ thương, duyên dáng, cười luôn miệng chứ không phải như lần đầu họ
mới gặp nhau, mặc dù chưa khi nào anh nói đến cuộc sống riêng tư của
mình.
Charity không hối thúc, dù sao thì họ cũng mới làm bạn với nhau, nhờ
chuyện xảy ra vào hôm chủ nhật vừa rồi, nhưng mối liên hệ ban đầu này
vẫn còn tình trạng căng thẳng. Tuy nhiên, đêm qua cứ mỗi lần cặp mắt
xanh của anh nhìn cô là cô thấy ngay lửa dục loé lên hừng hực. Cặp mắp
hừng hực ấy làm cho cô choáng váng, bụng co thắt vì ham muốn, khiến cho
cô muốn chấp nhận những gì anh đề nghị.
Đêm qua quả cô đã có tài giả vờ lãnh đạm, cô tự nhủ, anh chỉ là xóm giềng.
Cô biết ơn anh đã cứu cô khỏi con gấu, nhưng khi đêm càng khuya, cô càng
nghĩ đến anh. Cô cứ nghĩ đến miệng anh, nhớ cảnh đôi môi nóng hổi ấy chà
mạnh lên môi cô.
Khi ăn xong, nếu anh không về, chắc có lẽ cô đã mời anh ở lại.
Chúa đã phù hộ cho mình tránh khỏi loại gấu dã man, và khỏi người đàn
ông có đôi mắt đẹp, đau đớn vì nghịch cảnh.
Chưa bao giờ cô quá si mê một người đàn ông nào, hay cô tin chắc rằng si
mê đàn ông là một sai lầm kinh khủng. Call vẫn còn đau đớn vì mất vợ con.
Bốn năm là thời gian dài, nhưng có người đau buồn suốt đời. Call chắc
chưa tính chuyện lập gia đình lại đâu, và cô cũng không nghĩ đến chuyện
trăm năm với đàn ông.
Charity thở dài, vùng dậy khỏi giường, mặc vào chiếc quần lót dài bằng lụa
cô đặt hàng theo catalog của nhà hàng Winter Silks, rồi mặc quần jeans ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.