MẶT TRỜI RỰC RỠ NHẤT NGÀY ĐÔNG - Trang 108

chín, song những nếp nhăn giữa hai chân mày và sát khí toát lên từ người
anh khiến tất cả những ai nhìn thấy anh cũng phải sợ sệt tránh xa.

Những thay đổi này của anh diễn ra từ khi nào? Thời gian vẫn như

dòng nước chảy xiết, sự việc cứ tiếp diễn từng ngày, nhưng hình ảnh của
anh trong cô vẫn giữ nguyên từ những tháng ngày cũ. Lưu Băng của hôm
nay đang suy nghĩ những gì, đang làm những gì, cô hiểu được bao nhiêu?

Ví thời gian như thời khắc này vậy, Lưu Băng đang mệnh lệnh và bàn

bạc những gì với đàn em của mình? Biểu hiện của anh có chút thâm hiểm,
ánh mắt có chút tàn bạo. Trực giác nói cho cô biết rằng, những gì mà anh
nói đều đượm mùi máu.

Không biết thời gian đã qua bao nhiêu lâu, Hiểu Khê đang chìm đắm

trong những dòng suy nghĩ thì phát hiện một bàn tay mát lạnh đặt lên vai
mình. Ngẩng đầu nhìn lên, cô nhìn thấy nụ cười mệt mỏi của Lưu Băng:
“Em đến rồi à?”

Lưu Băng ngồi xuống chiếc ghế tre ở cạnh cô, duỗi dài hai chân. Anh

nhìn cô, ánh mắt dịu dàng: “Em đang làm gì?”.

Cô đưa cuốn sách cho anh xem, cười gượng: “Em đang ôn tập. Sắp

đến kỳ thi học kỳ rồi, em muốn đạt điểm cao để làm ba mẹ vui lòng”.

“Sắp thi học kỳ rồi sao?”. Lưu Băng thuận tay lật vài trang sách cô

đưa. “Anh quên mất. Nhanh thật”.

Hiểu Khê nhíu mày nhìn anh, giọng nói bỗng nhẹ tên: “Anh…”. Lưu

Băng ngẩng đầu nhìn cô, đợi nói tiếp.

Hiểu Khê mím môi lại rồi nói: “Khi nào anh quay lại trường? Anh

không đến lớp lâu lắm rồi đấy!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.