MẶT TRỜI RỰC RỠ NHẤT NGÀY ĐÔNG - Trang 114

Hiểu Khê nhìn cô bé rồi lại nhíu mày nhìn bó hoa. Cô nói: “Tiểu

Tuyết, em kỳ lạ lắm em có biết không?”.

“Sao hả chị?”, Hạo Tuyết mở to mắt ngạc nhiên.

Hiểu Khê nói tiếp: “Em thích anh Giản Triệt và mong muốn anh Giản

Triệt thích em. Tất cả chuyện này chị đều biết, và đều ủng hộ em”.

Hạo Tuyết gật đầu.

“Nhưng sao lúc nào em cũng kéo chị đi theo thế?”, Hiểu Khê lắc đầu

tỏ vẻ không hài lòng, “Em không thấy rằng có rất nhiều chuyện nếu chỉ có
em và anh Giản Triệt thôi sẽ thuận lợi hơn nhiều sao?”.

Hạo Tuyết lúc lắc cái đầu nhỏ, nhìn cô đầy tin tưởng: “Em lại cứ thấy

chỉ khi nào có chị ở bên cạnh, em mới đủ lòng dũng cảm. Vì bất luận xảy ra
chuyện gì, chị cũng mãi ủng hộ em, phải không chị?”

Hiểu Khê tròn mắt nhìn cô bé. Cái con bé này, không hiểu nó ngu

ngốc, hay là thông minh nữa. Hạo Tuyết đẩy cô ra: “Chị Hiểu Khê, mình
đừng nói những lời vô ích đó nữa. Mình phải tìm anh Giản Triệt trước đã”.
Nói xong, cô bé nhón gót lên, nhìn khắp bốn hướng. “Ôi, cái anh Giản Triệt
này, cuối cùng đang ở đâu thế không biết”.

“Đằng kia kìa”, Hiểu Khê nhìn thấy, đưa tay chỉ.

Hạo Tuyết nhìn theo hướng tay cô. Phía đó có một đám người tụ tập,

nhưng cô bé vẫn không nhận ra được dáng của anh Giản Triệt. Hạo Tuyết
lụng bụng: “Chị lừa em, em có thấy anh Giản Triệt đâu?”.

“Ngốc ơi!”, Hiểu Khê gõ đầu cô bé. “Anh Giản Triệt mà xuất hiện ở

đâu thì sẽ là tiêu điểm chú ý của mọi người. Em chỉ cần xem nơi nào người
đông nhất thì sẽ đoán ra được anh ấy ở đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.