MẶT TRỜI RỰC RỠ NHẤT NGÀY ĐÔNG - Trang 45

MẶT TRỜI RỰC RỠ NHẤT NGÀY

ĐÔNG

Minh Hiểu Khê

www.dtv-ebook.com

Chương 7

Tới bệnh viện, Hiểu Khê choáng váng vì tình trạng của Mục đại nhân

còn thê thảm hơn cô tưởng tượng. Tám phát đạn rải rác khắp người, ba phát
trên ngực, hai phát ở chân, hai phát ở vai, một phát trúng eo. Các bác sĩ đều
nói tính mạng của Mục đại nhân là ngàn cân treo sợi tóc. Hiểu Khê xót xa
đứng ở cuối giường nhìn. Mục đại nhân đã mất hết dáng kiêu dũng oanh
liệt ngày nào. Toàn thân ông kín mít băng trắng, khắp cơ thể chi chít các
ống dẫn, không còn chút sinh khí nào. Trong phòng khá đông người. Ông
nội Lưu Băng nom già sọm, khuôn mặt đăm đăm nhìn con trai như sợ chỉ
lơ là một tí, mạng sống của con ông sẽ bị cướp đi ngay. Chỉ khi các vệ sĩ ra
hiệu, ông mới nhận ra sự xuất hiện của Lưu Băng. Ông gật đầu với cháu
trai rồi cúi xuống thì thào vào tai con trai thông báo.

Lạ thay, đang nằm im phăng phắc, vừa nghe tin, Mục đại nhân đã đột

ngột cử động, ra hiệu như muốn nhỏm lên. Mọi người trong phòng đều
hoảng hốt. Bác sĩ cũng hoảng sợ: “Ấy chớ, sao lại cử động mạnh như vậy,
nằm im nào”.

Ông nội Lưu Băng vội ngăn: “Bác sĩ, không sao đâu. Cứ để con trai

tôi làm những điều nó muốn làm. Dù sao cũng chỉ còn lần cuối cùng”. Nói
đoạn, ông đưa mắt ra hiệu cho các vệ sĩ lui ra hết.

Trong phòng chỉ còn lại ba người: Mục đại nhân, Lưu Băng và Hiểu

Khê. Hiểu Khê nói nhỏ với Lưu Băng: “Em ra ngoài, anh ở lại đây nói
chuyện với bố nhé”. Cô muốn cho hai bố con nói chuyện tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.