Ông Wormwood bước vào trong bộ vest sọc carô và chiếc cà vạt vàng
chói. Bộ áo ca rô sọc cam và xanh đọt chuối như muốn làm loá mắt những
ai nhìn nó. Ông ta giống hệt người chạy giấy ăn diện lên trong ngày cưới
của con gái mình. Và rõ ràng là tối nay ông ta rất hài lòng về bản thân.
Ông Wormwood ngồi phịch xuống chiếc ghế bành, xoa hai tay vào
nhau, nói lớn với đứa con trai:
- Này, nhóc, bố mày được một ngày thành công đấy. Tối nay bố mày
giàu có hơn sáng nay rất nhiều. Bố mày bán được năm chiếc xe, chiếc nào
cũng được lời đáng kể. mạt cưa trong hộp số nhé, máy khoan điện chỉnh lùi
đồng hồ cây số nhé, phun sơn mới lên vài chỗ và vài mánh khoé nho nhỏ
nữa... Thế là bọn ngốc cứ hăm hở bỏ tiền ra mua xe.
Ông ta rút trong túi ra tờ giấy nhàu nát, nghiên cứu vài phút rồi nói
tiếp với đứa con trai:
- Nghe này, vì rồi đây mày sẽ cùng làm ăn với tao, nên mày phải biết
cách cộng số tiền lời mày kiếm được mỗi ngày. Đi kiếm tờ giấy với cây bút
chì, rồi xem thử mày thông minh tới cỡ nào.
Đứa con trai ngoan ngoãn rời khỏi phòng, rồi sau đó cầm giấy viết
quay vào. Ông vừa đọc tờ giấy, vừa nói:
- Viết ra những con số này. Chiếc xe thứ nhất, mua hai trăm bảy mươi
tám bảng và bán được một ngàn bốn tăm hai mươi lăm bảng. Rồi chứ?
Thằng bé mười tuổi cắm cúi cẩn thận viết riêng hai con số ra hai cột.
Ông bố tiếp tục:
- Chiếc xe thứ hai, mua một trăm mười tám bảng và bán được bảy
trăm sáu mươi bảng. Hiểu chứ?
- Vâng, con hiểu rồi ba.