MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 63

Lúc này, cô Honey nảy ra một quyết định khác. Cô quyết định sẽ tới

và có cuộc trò chuyện bí mật với bố mẹ Matilda càng sớm càng tốt. Cô
không muốn để vấn đề giậm chân tại chỗ. Toàn bộ câu chuyện thật kỳ cục.
Cô không tin bố mẹ bé hoàn toàn chẳng biết tới tài năng đặc biệt của con
gái họ. Sau cùng, ông Wormwood là người buôn bán xe thành đạt, hẳn ông
phải là người lịch sự.

Thông thường, bậc bố mẹ không bao giờ đánh giá thấp khả năng của

con cái. Mà hoàn toàn ngược lại. Đôi khi giáo viên khó mà thuyết phục cho
ông bố hoặc bà mẹ đầy tự hào đó biết rằng cục cưng của họ chỉ là đứa bé
ngốc nghếch. Cô Honey tin rằng chẳng khó khăn gì khi báo cho ông bà
Wormwood biết Matilda là cô bé rất đặc biệt. Chỉ còn một vấn đề, ngăn cho
họ khỏi vui mừng thái quá.

Hy vọng của cô Honey bắt đầu bay bổng. Cô không biết bố mẹ con bé

có cho phép cô làm gia sư riêng cho Matilda sau giờ học hay không. Viễn
ảnh được dạy dỗ một đứa bé sáng chói như thế lôi cuốn bản năng người
giáo viên trong cô. Thế là cô quyết định sẽ ghé thăm ông bà Wormwood
vào ngay tối hôm đó. Cô sẽ đi khá trễ, vào khoảng 9 giờ và 10 giờ, là lúc
chắc chắn Matilda đã đi ngủ.

Lấy địa chỉ từ phiếu điểm nhà trường, cô Honey cuốc bộ từ nhà cô đến

nhà Wormwood sau 9 giờ tối. Cô tìm thấy ngay ngôi nhà, nằm trên một con
đường lịch sự, nhà này cách nhà kia bằng khu vườn nhỏ. Nó là một ngôi
nhà gạch hiện đại, giá mua không phải là rẻ, và nơi cổng có viết chữ GÓC
NHÀ ẤM CÚNG. Cứ thế, cô bước theo con đường vào nhà, bấm chuông.
Trong lúc chờ đợi, cô có thể nghe tiếng ti vi ầm ĩ ở bên trong.

Cánh cửa được mở bởi người đàn ông nhỏ bé loắt choắt, có bộ ria mép

giống chuột, mặc chiếc áo vét màu cam sọc đỏ. Ông ta nhìn chăm chú vào
mặt cô Honey:

- Vâng? Nếu cô bán vé số gây quỹ thì tôi không mua đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.