MÁU CỦA HOA - Trang 222

Có lúc. - Tôi thú nhận. - Tớ nghĩ rằng cậu muốn kết bạn với tớ chỉ vì

cậu muốn có người đồng hành đến chỗ chơi ấy.

Hai vệt màu hồng xuất hiện trên má Naheed, và nó quay đi.

Lúc đầu có lẽ đúng như vậy. - Nó thừa nhận. - Nhưng sau đó thì không

phải vậy. Cậu là người bạn tốt nhất, chân thật nhất và là người bạn đích
thực. Mình luôn luôn biết ơn cậu vì cậu đã nhận lỗi cho mình chuyện đến
chỗ môn bóng chày mã đáo. Nếu không có cậu thì tình yêu của mình dành
cho Iskadar đã bị người ta phát hiện và bị bóp tiêu rồi.

Không phải như thế đâu. - Tôi lầm bầm, mặt đỏ ửng lên vì ngượng.

Mắt Naheed bừng sáng lên niềm hạnh phúc.

Mình hy vọng rằng chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ những điều bí mật

và tình yêu thương mãi mãi. - Nó nói.

Mình cũng nghĩ vậy. - Tôi nói, và niềm vui sướng không tả xiết tràn

ngập trái tim tôi, cho dù nỗi buồn lại nhanh chóng bám theo, vì tôi đã đau
khổ khát khao được thổ lộ tâm tình với nó cũng như nó đã thổ lộ tâm tình
cùng tôi.

Nhưng bây giờ tôi không để tâm tới việc nhận lỗi môn bóng chày mã

đáo mà nó đã tiết lộ ý nghĩa của chuyện ấy nhiều như thế nào đối với nó.
Tình yêu của Naheed đối với Iskandar đã làm nó mềm lòng, cũng giống
như tình yêu của nàng Layli đối với chàng Majnoom.

“Đầu tiên là chẳng có gì và rồi lại có. Trước khi có Chúa, chẳng có ai

đâu.”

Khi mẹ của Layli kể với nàng về chàng trai mà bà cưới làm chồng

nàng, nàng phản ứng lại bằng cách không tức giận mà cũng chẳng khóc.
Cúi đầu, Layli ngoan ngoãn trả lời,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.