MÁU CỦA HOA - Trang 310

Ngay sau khi bầm tôi đưa tiền, tôi đã ra chợ và mua tất cả các loại len

và thuê Malekeh giúp việc. Sức khỏe của chồng nó không tốt và nó đã biết
ơn vì có cơ hội kiếm tiền mà không phải bán hàng trên phố. Cô ta có một
người em họ nhỏ tuổi tên là Katayoon, nó dệt rất nhanh, và tôi cũng thuê
luôn cả nó. Không ai biết cách làm theo thiết kế trên giấy, vì thế tôi hứa tôi
sẽ hướng dẫn màu sắc cho họ.

Trước khi chúng tôi làm thảm, tôi đã đưa mẫu thiết kế lần cuối cho

bác Gostaham và đề nghị bác ấy chấp thuận. Bác chỉ xem trong chốc lát
trước khi mỉm cười và nói một cách đơn giản: - Cháu đã hiểu ý bác.

Có chút gì đó phân vân hiện lên trong mắt bác. - Mặc dù cháu không

phải là con đẻ của bác, nhưng cháu thực sự là đứa con trong tim bác. - Bác
nói. - Bác vẫn luôn mong muốn truyền những bí quyết nghề nghiệp của bác
cho con trai. Cho dù Chúa chẳng bao giờ ban cho bác con trai, nhưng
Người lại mang cháu đến cho bác.

Bác nhìn tôi rất đỗi dịu dàng, tôi có cảm giác dường như tôi nhìn thấy

đôi mắt sáng của cha mình chiếu rọi trong mắt bác tôi.

Cảm ơn bác thân yêu. - Tôi nói, tắm mình trong tình yêu thương của

bác. Đó là lần đầu tiên tôi đã dám gọi là bác yêu.

Naheed đã chuyển tới một trong số nhiều ngôi nhà thuộc quyền sở hữu

của ông Fereydoon, ngôi nhà này nằm ở gần sông Vĩnh hằng với cảnh đẹp
là nước và núi. Sau khi đã ổn định, nó đã gửi tin nhắn mời tôi sang thăm.
Tôi không muốn đi, nhưng tôi biết rằng tôi phải đi, để làm mọi chuyện có
vẻ bình thường.

Khi tôi đi qua Khu Tứ vườn theo hướng sông, tôi rất vui vì nhà nó xa

nhà thờ cổ Hồi giáo thứ Sáu và xa căn nhà giống như kho châu báu, nơi tôi
đã gặp ông Fereydoon. Tôi lên trên phố gần Cầu vòm Tam thập tam. Không
khí thật trong lành, vì có nước sông làm mát. Tôi hiểu ra rằng các ngôi nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.