MẪU HẬU, TA CHỈ CẦN NGƯỜI! - Trang 25

gia vào tẩm cung thái hậu.

Thanh âm ôn hòa của nam nhân vang lên, bên tai Diệp Huyên văng vẳng

những lời hạ lưu của Tiêu Diệp. Thanh âm ôn nhuận như ngọc lại nói ra
những lời tà nịnh bá đạo như vậy, Diệp Huyên không cách nào tưởng tượng
được, Cửu lang do một tay nàng nuôi lớn, khi say rượu còn có một mặt như
thế.

Trong trí nhớ của Diệp Huyên, Tiêu Diệp luôn luôn nhu thuận, trầm

mặc. Ảnh hưởng những chuyện xảy ra lúc nhỏ, trên người hắn không hề có
tí kiêu ngạo nào của người hoàng thất, hắn luôn yên lặng đứng một bên, nói
không nhiều lắm, giống như một con thú nhỏ quái gở.

Đứa trẻ như vậy sẽ không được mọi người yêu thích, mẹ đẻ Tiêu Diệp là

một cung tì bình thường, Cảnh Tông say rượu lâm hạnh một lần cứ như vậy
mà hoài long thai. Bộ dạng cung tì kia như thế nào, Cảnh Tông căn bản
không nhớ rõ, qua loa ban cho nàng một danh phận tài tử, rồi quên mất
nàng ta.

Khi đó vì chuyện tranh giành vương vị mà trên triều lẫn trong hậu cung

sóng gió ba đào, Tiêu Diệp sinh ra trong lặng lẽ, tuy hắn là con của Cảnh
Tông, nhưng không được người khác coi trọng. Hắn cùng mẹ đẻ hắn yên
lặng sống trong cung, nhìn các vị huynh trưởng ngươi tới ta đi, vì tranh
giành ngôi vị Thái tử đánh cho đầu rơi máu chảy.

Không được mấy năm, mẹ đẻ Tiêu Diệp qua đời, Tiêu Diệp liền triệt để

trở thành người vô hình. Một đứa trẻ chưa tròn năm tuổi, cô độc sống trong
thâm cung, không thể nào có được một tuổi thơ tốt đẹp. Người trong cung
am hiểu nhất là chuyện nịnh trên đạp dưới, lúc mẹ đẻ còn sống, nữ nhân
yếu đuối kia còn có thể che chở cho Tiêu Diệp vài phần. Nhưng từ khi nàng
mất đi, Tiêu Diệp không còn ai để dựa vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.